Không nói Võ Thánh, chỉ cần sau khi đạt đến cảnh giới Võ Đế thì ham muốn với ăn uống đã giảm đi rất nhiều, hơn nữa cũng không thể có cảm giácđói được, họ có thể trực tiếp hấp thu nguyên lực và các loại năng lượngtrong thiên địa để thỏa mãn bản thân.
Cái gọi là ăn cơm, uốngrượu chỉ là hưởng thụ một loại cảm giác, cảm nhận một loại hào khí haythói quen, ví dụ như người người xem rượu như mạng, ví dụ như Chiến Thần cũng ăn để thăng cấp, đột phá,…
Ngoài ra còn có loại tình huống, giống như thiên tài địa bảo, nhưng đó là loại cao cấp, từ một góc độnào đó mà nói, nó và ăn cơm khác biệt rất lớn.
Sở Nam ăn đều là những thức ăn bình thường.
Mới đầu, Tứ Quý còn cho rằng Sở Nam vì muốn mẹ hắn vui cho nên mới cố tìnhăn nhiều, nhưng dù vậy thì chỉ cần ăn xong lần thứ nhất là đủ, không cần thiết phải ăn thêm lần thứ hai, lần thứ ba,…
Cho đến bây giờ đã là lần thứ chín.
Tất cả mọi người lúc này đều cảm thấy không đúng, Tử Mộng Nhân lần thứ chín bưng đồ ăn đặt trước mặt Sở Nam, thật sự không nhịn được mà hỏi:
- Ngốc tử, ngươi ăn nhiều như vậy làm gì?
- Ta cũng không biết, nhưng ta lại cảm thấy vẫn còn đói.
- Ngươi thật đúng là kỳ quái.
Tứ Quý nói:
- Nếu không thì ngươi thử luyện hóa các loại nguyên thạch, hoặc ăn đan dược thử xem.
- Không có tác dụng.
Sở Nam lắc đầu, luyện hóa nguyên thạch và ăn đan dược, cuối cùng vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448136/chuong-1479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.