Không tốn bao nhiêu sức Sở Nam đã đưa cả bọn Hải Liệt Thiên ra ngoài. Bên ngoài là một vùng biển rộng, mấy người Sở Nam đều che giấu tu vi của bản thân, còn bọn Hải Liệt Thiên thì cảm thấy nguyên lực đang điên cuồng hấp thụ nguyên lực của trời đất. Điều đáng mừng là tất cả đều cảm thấy tu vi thâm hậu hơn trước khi vào không ít.
Sở Nam đưa họ ra ngoài là giao dịch đã hoàn thành, hắn không quan tâm niềm vui của những người đó, quay người định đi. Nhưng Xà Du không dám ở lại, vội nói:
- Tráng sĩ chưa quen với hải vực đúng không? Hay là ta hướng dẫn cho tráng sĩ nhé?
Sở Nam nhìn hắn gật đầu, Xà Du thở phào.
Ngay khi Sở Nam quay người bước đi thì Hải Chính An quát lên:
- Tiểu tử, đứng lại cho lão phu! Trả…
Hải Chính An đương nhiên muốn Sở Nam trả lại Trữ Vật Giới Chỉ, nhưng chưa nói hết thì bị Hải Liệt Thiên chặn lại.
Sở Nam quay lại, nhìn mấy kẻ đó nói:
- Tốt nhất là đừng có động vào ta, nếu không ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là hối hận!
Nói rồi hắn đi thẳng.
Hải Chính An nhìn Sở Nam đi rồi, quay lại nói với Hải Liệt Thiên:
- Lão tổ, vừa rồi sao lại ngăn ta lại, Xích Tiêu Kiếm còn trong tay hắn, còn cả…
- Yên tâm, thứ của lão phu đâu có dễ lấy như vậy? Cho người theo dõi, thăm dò thực lực của chúng. Mọi người về hồi phục thực lực rồi cùng tấn công. Trong hải vực này, ngươi nghĩ hắn chạy được sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448095/chuong-1438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.