Sở Nam không biết liệu chỗ xương này có tác dụng không
Dù thế nào xương và con mắt kia không cùng một thể, Sở Nam chỉ đoán, tuy có đến chín phần mười cơ hội là sai. Nhưng trong tình hình lúc này, Sở Nam không thể không nắm bắt bất cứ cơ hội nhỏ nhoi nào. Hắn so với niệm chủng giống như một đứa trẻ ba bốn tuổi với một người trưởng thành cao lớn. Đây là cuộc chiến không công bằng. Sở Nam muốn thắng, ngoài nguyên nhân bên trong còn cần nhân tố bên ngoài nữa.
Con mắt kia chính là nhân tố bên ngoài, nhưng nó chưa đủ sức xoay chuyển cục diện. Hắn cần nhiều nhân tố ngoài hơn nữa, và chỗ xương này có thể là một trong số đó, Thần Lai Thủy Hồn cũng vậy. Chỉ là Sở Nam lúc này căn bản không thể gọi được Thần Lai Thủy Hồn, tuy hắn cảm thấy nó có thể tự ra nhưng vào lúc này hắn không cảm nhận được một chút tông tích gì của nó, giống như Thủy Tinh Quan vậy.
Vì thế lúc này chỉ còn lại những mảnh xương kia.
Vừa ném xương ra, con mắt trên trán Sở Nam bắn ra tia sáng quét qua mười mảnh xương, chúng lập tức phát ra thứ ánh sáng kỳ lạ khó tả.
Không chỉ xương phát sáng mà những mảnh vỡ kia cũng phát dị quang!
Tuy Sở Nam không biết rõ thứ ánh sáng này nhưng hắn ngửi thấy mùi của một luồng sức mạnh.
Những mảnh xương với dị quang lao tới Sở Nam, chúng vốn dĩ rất dài, rất lớn, nhưng cổ quái là căn bản không thể nhìn ra bản thế của nó, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448082/chuong-1425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.