Khi đưa con mắt kia vào cái hốc mắt là Sở Nam có thể điều động phần lớn sức mạnh của cơ thể. Âm Dương Ngư xoay nhanh chuyển hóa sức mạnh ngoại lai để cung cấp cho Sở Nam. Thế nhưng khi cái hốc mắt và con mắt kia dung hợp thành một và chui vào trán Sở Nam thì Âm Dương Ngư bị cản trở, tốc độ xoay chậm lại, sức mạnh Sở Nam điều động được cũng giảm đi không ít.
Sức mạnh tuy bị giảm nhưng Sở Nam tuyệt đối không ngồi chờ chết. Sức mạnh này so với Ngũ Hành Nguyên Dịch bị đông cứng thì đủ nhiều rồi, đủ cho hắn phản công hết đợt này đến đợt khác.
Hơn nữa, cuộc chiến đấu khốc liệt nhất không diễn ra ở ngoài nhục thể mà là ở trong ý thức.
Sở Nam tung chưởng đập xuống, hoàn toàn không có tác dụng gì, đến bản thân hắn cũng chẳng thấy chút đau đớn gì!
Hốc mắt định trồng ý niệm, vào khoảnh khắc chui vào, ngoài ý thức bị xâm thực ra còn có một hạt chủng tử dường như được trồng trong đó, lấy suy nghĩ của Sở Nam, lấy cả Quy Tắc Hỏa Chủng, Quy Tắc Thủy Chủng đều thành nguồn nuôi dưỡng cho hạt chủng tử kia.
Nếu bảo hạt chủng tử kia là một cơn bão ác liệt nhất, có thể nghiền nát mọi thứ bị cuốn vào trong, thì sự phản công của Sở chính là lưỡi đao sắc bén nhất có thể chặt đứt bất cứ thứ gì.
Dù không chặt đứt thì Sở Nam cũng sẽ dùng tính mạng mình để hủy diệt nó.
- Cút ra!
- Ta đã nói rồi, vận mệnh của ngươi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448081/chuong-1424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.