Sở Nam hiểu rõ về năng lượng nên buột miệng là nói ngay:
- Ba vạn cân lực!
Tuy chỉ ba vạn cân, đối với cường nhân một nghìn vạn cân lực như Sở Nam mà nói thì thật sự quá nhỏ bé, chẳng là gì cả. Nhưng điều đó đủ để khiến Sở Nam chấn kinh, đó chỉ là một con rắn, một con rắn mà phát ra được ba cạn cân lực, vậy những loài khác thì sao?
Hơn nữa, con rắn vừa rồi không phải con lớn nhất!
Nói đi thì nói lại, dù là ba vạn cân lực, Tiểu Nê Thu có tu vi đại viên mãn Võ Thánh dù kém cỏi thế nào cũng không đến nỗi bị đánh bay đi như thế. Thế nhưng sự thật đã xảy ra như vậy.
Cảm giác đầu tiên của Sở Nam đó là bí cảnh có vấn đề!
Tiểu Nê Thu bị đánh bay, Phong Vĩnh Thành rất tự giác định chạy đi đỡ, nhưng cơ thể cũng không thể nhảy lên nổi, thế là Tiểu Nê Thu rơi rầm xuống đất. Rồi lại một con rắn khác lao vào người Phong Vĩnh Thành, hắn là một Thiên Võ Thần, cũng bị đánh bay đi.
Đàn rắn xông tới, mọi người đều ra tay, lúc này mới thấy sự việc nghiêm trọng.
Cốc Hy Đan nói:
- Sư phụ, sức mạnh của con không dùng được chiêu thức!
Tiên Nguyệt nói:
- Công tử, tiếng sáo của ta không có bất cứ Thanh Âm Quy Tắc nào!
Tam Vĩ Hồng Hồ:
- Chủ nhân, không thi triển được Ảo Thuật!
Thiết Thương Hùng nói:
- Lão đại, ta cũng không làm được gì.
Ngay Cửu Võ cũng nói:
- Kiếm Khí Quy Tắc của ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448069/chuong-1412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.