- Phù?
- Phù!
Sở Nam vẫn đang tiêu hóa lời nói đó, trăm nghìn suy nghĩ đang xoay chuyển:
- Phù Chấn có được tàn quyển luyện hóa phù, lấy tên là Phù, đó là trùnghợp, hay là luật nhân quả? Hoa văn trên Chân Võ Trụ là Phù, Phù đã cótrong tay ta từ lâu rồi sao?
Lấy ra một cái Chân Võ Trụ, Sở Namvuốt qua những đường phù văn trên đó, nhớ lại tình cảnh hôm ấy, bỗng nhớ tới một vấn đề, ngoảnh lại hỏi Thiên Nhiên:
- Thiên Nhiên, ngươi đã nghe nói đến Phù bao giờ chưa?
- Chưa.
Thiên Nhiên lắc đầu.
Sở Nam lại nhìn sang Cấm Vụ nói:
- Chỉ cần chuyển vào Phù một số năng lượng là Phù có thể bạo phtá ra đạiuy năng. Nếu những cái Chân Võ Trụ này là Phù thì có phải có thể truyềnnăng lượng vào chúng để phát nổ không?
- Các ngươi gọi nó là Chân Võ Trụ?
Sở Nam không đáp mà hỏi như vậy, hắn kìm nén mọi sự ngón ruột, gật đầu.Cấm Vụ lẩm nhẩm mấy lần từ Chân Võ Trụ dường như muốn nói gì nhưng rồilại thôi. Sau đó lại nói:
- Nhìn thần tình của ngươi, cả những gì ngươi đã nói, trước đây ngươi đã biết đến Phù rồi sao?
- Biết từ lâu rồi.
Cấm Vụ ngạc nhiên:
- Sao ngươi biết được, ngươi thấy ở đâu?
- Một người họ Phù đã có được tàn quyển liên quan đến Phù!
- Tàn quyển?
Cấm Vụ có vẻ suy nghĩ:
- Có phải ở quê nhà ngươi?
- Đúng vậy.
- Phải xuyên qua Tỏa Hải Không Bình mới đến quê nhà ngươi, tàn quyển sao lại xuất hiện ở đó?
Cấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448059/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.