- Ta thề, nếu ngươi làm được như những gì ngươi vừa nói thì sau khi phávỡ được hư không, ta nhất định sẽ quay về Vụ Cấm Hải cứu ngươi!
Sở Nam hùng hồn thề thốt.
Cấm Vụ biến ra một cái mặt cười:
- Nếu ngươi có thể sớm ngày phá vỡ hư không thì nàng ta đã không cần làmcon tin mười năm rồi. Đương nhiên, cũng không hẳn là con tin, từ naynàng ta sẽ là nữ vương của Vụ Cấm Hải.
Sở Nam chẳng có vẻ gì là vui, chỉ lạnh lùng quát:
- Nói!
- Con Thiết Thương Hùng đó, nếu tìm được một cây thiết côn dài chíntrượng chín thước chín thốn, rộng một trượng một thước một thốn trongTỏa Hải Không Bình, đồng thời vượt qua được khảo nghiệm của thiết cônthì nó sẽ khai khởi được con đường chiến thần của chính mình.
Giọng nói của Cấm Vụ mang một sức dụ hoặc khó nói, tim Sở Nam bỗng thắt lại,điều sẽ phải nói tới đây sẽ là cách để vào Tỏa Hải Không Bình. Cấm Vụtruyền âm cho Sở Nam, dần dần, long mày Sở Nam ngày một nhăn tít…
Mười phút sau, Cấm Vụ nói lớn:
- Nếu ngươi làm được theo lời ta, chắc chắn Tỏa Hải Không Bình sẽ bị phá vỡ.
Cấm Vụ thấy trán Sở Nam nhăn tít thì cười, nói:
- Ngươi không cần phải hoài nghi những gì ta nói có phải thật không. Tacòn phải nhờ ngươi cứu, sao có thể hại ngươi chứ? Hại ngươi thì khác nào hại chính mình, đúng không hả?
Sở Nam nhìn Cấm Vụ chăm chăm, mọi điều Cấm Vụ nói đều có lý, nhưng Sở Nam cứ có cảm giác gì đó kỳ quáikhó tả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448058/chuong-1401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.