Thân ảnh trong hắc nhìn thấy bốn khoả cốt đầu kia đột nhiên trở nên yêntĩnh lại, giống như đang chìm vào trong hồi ức gì đó mà bắt đầu suy tư.Sở Nam cũng không có đi quấy rầy hắn mà chờ hắn suy nghĩ xong.
Đại khái tầm năm phút sau, thân ảnh trong hắc vụ lại lớn tiếng hô:
- Lão phu đoán ra rồi, đám cốt đầu này cùng thứ kia...
Nói đến đây hắn liền hoàn hồn lại, không hè nói tiếp nưa mà ngược lại còn hét lớn:
- Không sai, bốn khối cốt đầu kia là của lão phu, là của lão phu! Ngoan ngoãn hiến ra, lão phu liền cho các ngươi toàn thây!
- Chỉ có vẻn vẹn bốn khối đã khiến ngươi kích động như vậy?
Sở Nam nhàn nhạt nói ra, trong nội tâm lại còn nhớ lại một câu lúc trước của hắn:
"Xem ra, hắn còn biết rõ tung tích của đám cốt đầu còn lại rồi."
Đồng thời, Sở Nam còn lấy ra một khoả nhãn châu, hắn nói:
- Khoả hạt châu này, cũng là của ngươi?
- Đồng dạng, là của lão phu.
Lông mi Sở Nam thoáng hạ, cân nhắc hai chữ "đồng dạng" trong lời của thânảnh trong hắc vụ đến tột cùng là khoả nhãn châu cùng bốn khối cốt đầukia giống nhau hay là toàn bộ đều là của ắn, mà trong tay Sở Nam lạixuất hiện thêm tám cây Chân Vũ Trụ, hắn cười nói:
- Tám cây này, cũng là của ngươi?
Thân ảnh trong hắc vụ lại trầm mặc xuống, sau nửa ngày sau hắn mới nói ra:
- Đoán không được, dù sao cũng đều là của lão phu! Các ngươi có thứ gì,đều xuất ra cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1448015/chuong-1358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.