Chương trước
Chương sau
Đối với Tôn Long Võ Thần, 'cô' là từ tự xưng cao hơn tất cả mọi thứ, vậy mà từ trong miệng của Sở Nam, nó lại trở nên khó nghe như tiếng của con gà mái sau khi đẻ trứng, Tôn Long Võ Thần thực sự phẫn nộ, phẫn nộ tớicực điểm, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo lại,nhưng nhìn thấy Phong Long mởmiệng thì đã hình thành chữ 'bạo' rồi. Tôn Long Võ Thần lại hô lớn:
- Ta đồng ý với ngươi.
- Thế mới ngoan chứ.
Lời này vang lên, ngữ khí này, Tôn Long Võ thần lần thứ hai nghe được,giống hệt như lần trước, hắn chỉ chó thể nghe nhưng không thể giống nhưlần trước, chém giết luôn tại chỗ.
Trong con mắt của Tôn Long VõThần, sát cơ vô hạn, nghĩ đến kế hoạch kia, trong lòng thầm nghĩ: "Cô sẽ khiến cho ngươi phải ngã xuống, nặng nề mà ngã xuống. Câu nói này tuyệt đối không thể để có lần thứ ba được, còn Phong Long nữa, nhất định phải chết, bắt buộc phải chết!"
Nghĩ đến những điều này, Tôn Long VõThần phất tay áo bỏ đi, 'Đầm lầy vực' bị hủy, đám người Hoa Long nhìnPhong Long một cái, trong ánh mắt như thể có điều gì đó muốn hỏi, nhưngPhong Long làm như không nhìn thấy, bốn người theo Tôn Long Võ Thần màđi.
Sở Nam cười nói:
- Đi thong thả nhé, ta không tiễn, nhớ đem địa bàn nôn ra nhé.
Trong đám người, bỗng vang lên một tiếng 'hừ', mọi người tưởng rằng lại làmột màn kịch kinh thiên động địa nữa, nhưng không thể ngờ được, mở mànchưa được ba phút thì kịch đã kết thúc rồi, một chiêu còn chưa được hoàn toàn thi triển ra, mà Thiên Tướng Thượng Quốc đã trở thành một thiêntướng thượng quốc một cách dễ dàng.
Đám người Ngũ Quan nhìn thấyTôn Long Võ Thần đang trong cơn thịnh nộ, trong mắt lóe lên sự vui mừng, bọn họ hy vọng kẻ địch của Sở Nam càng nhiều càng tốn, như vậy bọn họsẽ hạ được hắn mà không tốn chút sức lực nào.
Tằng Sỏa nhìn Việt Long, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng.
- Khi nào mới có cơ hội lần nữa?
Đột nhiên, hắn nhìn người nháy mắt với hắn, còn làm một tư thế, vẽ ra một hình vẽ, Tằng Sỏa nhìn, trong lòng mới thấy yên.
Thiên Dương Võ Thần cũng có chút ngây ngời, không ngờ lại kết thúc như vậy,vốn tưởng rằng sau khi Phong Long bất địch, thì có thể an bài, nhưngkhông ngờ rằng Sở Nam ném ra ngọc bội, làm hỏng cả kế hoạch của hắn.
- Thôi được rồi, mặc kệ nói, dù sao thì cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Nghĩ như vậy, Thiên Dương Võ Thần nói:
- Từ hiện tại trở đi, Thiên Tướng Thiên Quốc thay thế Long Võ Thiên Quốc, Tấn Quốc đại chiến kết thúc, ngày mai tiến vào Vụ Cấm hải. Theo quyđịnh, hãy chuẩn bị những người mà các ngươi muốn dẫn đi theo. Phía saunếu như có người xông vào, thì lập tức giết chết không tha.
Nóixong, hắn cùng với Cực Tiên Võ Thần cùng nhau rời đi, trong lòng CựcTiên Võ Thần còn đang nói thầm: "Sự chuẩn bị của Thiên Dương Tử rốt cuộc là cái gì?"
Nghe thấy những lời của Thiên Dương Võ Thần, chụcvạn Võ giả đều cảm thấy buồn bực. Theo quy định, đại đa số bọn họ khôngthể nào vào được, nhưng ngôi sao đã rơi xuống kia lại có sức hút quálớn, nếu như bọn họ từ bỏ thì quả là rất khó. Nhưng danh hiệu ThiênDương Võ Thần, tam đại Võ Thần liên thủ khống chế, bọn họ sẽ làm thếnào? Chỉ có thể đựi thời gian rồi vào sau vậy.
Trong đám người đi theo Sở Nam, Tướng Hân vẫn còn đang nằm mơ, hơn một năm trước, ThiênTướng Vương Quốc chỉ còn lại một mình cô ta, còn sắp bị người ta chémchết, nhưng đây mới hơn một năm, cô ta không chỉ phục quốc mà còn trởthành Thiên Quốc Quốc chủ. Tướng Hân đưa ánh mắt nhìn về phía Sở Nam,tất cả những điều này đều là đại nhân đem đến cho cô ta, nếu như khôngcó đại nhân thì có lẽ cô ta đã chết từ lâu rồi. Tướng Hân muốn báo đápđại nhân, nhưng không biết dùng cách gì để báo đáp.
Đang lúc nghĩ ngợi, Sở Nam đi đến trước mặt cô ta, Tướng Hân vội vàng hành lễ:
- Đại nhân.
- Tướng Hân, gánh nặng của cô lớn quá, đứng quá cao rồi, không thể ngãđược. Nếu ngã xuống thì vạn kiếp cũng không thể đứng dậy nổi.
Sở Nam tự nhiên biết Thiên Tướng Thiên Quốc đang rơi vào hoàn cảnh như thế nào.
- Đại nhân, ta phải làm thế nào đây
- Hãy tự bảo vệ mình cho tốt, làm một việc của một một Thiên Quốc Quốc chủ nên làm. Còn lại để ta xử lý.
Sở Nam biết Tôn Long Võ Thần sẽ hạ thủ với hắn ở Vụ Cấm hải, mà Tôn LongVõ Thần mo biết, Sở Nam cũng muốn ở Vụ Cấm hải, lợi dụng thiên thời địalợi của Vụ Cấm hải mà trừ khử Tôn Long Võ Thần.
- Vâng, đại nhân.
Tướng Hân cúi đầu hành lễ, trong lòng đã hạ quyết tâm, tận quốc lực, tìm kiếm những mảnh nhỏ mà đại nhan cần.
Phong Long đi đến trước mặt Sở Nam, đem ngọc bội trả cho Sở Nam, Sở Nam dẫnmọi người trở về, hơn chục vạn Võ giả xem kịch cũng đã xong, cũng mangtheo những tâm tư khác nhau trở về. Khi về đến địa bàn của mình, Sở Nammuốn quan sát tiếp Thủy hồn, Thiết Thương Hùng đi tới, nói:
- Lão đại, lại có người đến cầu kiến!
- Dẫn lại đây.
không lâu sau có một bóng người đứng trước mặt Sở Nam, Sở Nam nhìn thấy người này, cảm giác đầu tiên chính là giống như một thanh kiếm giản dị tựnhiên. Người này nói:
- Ta tên là Cửu Võ, muốn đi cùng ngươi vào Vụ Cấm hải.
- Ngươi nghĩ là ta sẽ đồng ý?
Cửu Võ mỉm cười, lấy ra một vật, nói:
- Đây là Không Từ Nguyên.
- Hả?
Mắt Sở Nam sáng lên, danh ngạch mà hắn có vô cùng nhiều, không chỉ là Thiên Quốc vừa mới Tấn thăng thành. Còn có một Thiên quốc bị đám người Minhlão tổ khống chế, giờ thêm Cửu Võ nữa, hoàn toàn không thành vấn đề.
Chỉ là, Sở Nam có chút nghi ngờ, Cửu Võ này vì sao lại muốn đi vào cùnghắn, còn tặng Không Huyền Hư để làm vật trao đổi nữa. Đổi như vậy, toàntoàn không đáng chút nào. Bởi vì Vụ Cấm hải cuối cùng......, Long VõThiên Quốc đã bị hắn kéo xuống, chắc chắn sẽ xảy ra sự cố, mặc dù LongVõ Thiên Quốc không xảy ra vấn đề, nhưng sau khi Thiên Dương Võ thầncũng vào Vụ Cấm hải thì sự uy hiếp sẽ mất đi thì tuyến phong tỏa cũngchỉ dùng để làm cảnh mà thôi.
Vì thế, Cửu Võ hoàn toàn có thể đợi đến ngày đó là có thể vào được trong Vụ Cấm hải, không cần phải vội vàng như vậy.
Trong nháy mắt những ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, Sở Nam cười nói:
- Ta đồng ý.
Cửu Võ đưa Không Từ Nguyên cho Sở Nam, Sở Nam gọi người dẫn Cửu Võ đi, sauđó không còn quản Thủy hồn nữa, mà là bày bố trận, trong trận bố tríKhông Gian Sáo Trận lên. Không Gian Sáo Trận đã sớm khiến............Hơn nữa, Không Gian Sáo Trận này còn là một vật có thể mang theo bên người.
Sở Nam không đem những tài liệu này lôi ra dùng như vậy, mà là lấy Pháptắc hỏa diêm và lôi đình tia chớp, luyện từng cái từng cái một. Khi hắnluyện đến Địa Tâm Chu, lông mi nhảy lên một cái, lập tức hồi ức của SởNam hiện lên người đem tặng Địa Tâm Chu: "Cái mà hắn cho ta luyện chínhlà Khoảnh khắc Phương Hoa, xem ra là có người đã đem mình biến thành con mồi rồi."
Nghĩ như vậy, Sở Nam không xóa hết những dấu vết tren Địa Tâm Chu, mà quay sang luyện những tài liệu khác.
Trong thời gian một đêm, thoáng một cái trời đã sáng, Thiên Dương Võ Thần,Cực Tiên Võ Thần lại xuất hiện, còn Tôn Long Võ Thần thì không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa. Sở Nam dẫn theo một đoàn người đi vào Vụ Cấm hải,đám người Tướng Hân cũng nằm trong số đó, ngay cả Tằng Sỏa cũng đi theo.
Đám người Ngũ Quan, thì tụ tập lại một chỗ, nhìn thấy đoàn người Sở Nam đã đi vào, nói:
- Thương Giác, con mồi sẽ không mất đi chứ?
- Yên tâm đi, con mồi sẽ không mất được đâu, bất luận hắn đi đến đâu, thì ta cũng có thể tìm được.
Thương Giác nói với giọng rât tự tin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.