Chương trước
Chương sau
Một tiếng đi xuống, Tôn Long Võ Thần dẫn theo đại đệ tử xuất hiện, namtử áo vàng cũng chính là cánh tay bị đứt của Hoa Long, lại dài ra, ánhmắt thô thiển nhìn so với trước đây giống nhau như đúc. Nhưng cụ thể bên trong có huyền cơ gì thì người người ngoài không thể biết được.
Đồng thời xuất hiện, còn có Thiên Dương Võ Thần và Cực Tiên Võ Thần, dường như đang đợi Sở Nam vậy, Thiên Dương Càn Khôn nói:
- Tiểu tử, ngươi đến cũng thật đúng giờ, nếu như chậm thêm tí nữa, mọingười giải tán, thì sự chuẩn bị của ta cũng trở nên uổng phí.
- Chuẩn bị?
Cực Tiên Võ Thần và Tôn Long Võ Thần trong lòng giật mình một cái, ThiênDương Võ Thần có sự chuẩn bị, vậy đó là sự chuẩn bị gì? Thiên Dương VõThần nói những lời này, khiến cho hai người này không thể tưởng tượngđược.
Sở Nam tất nhiên là không biết Thiên Dương Võ Thần đã chuẩn bị những cái gì, ánh mắt khóa chặt Tôn Long Võ Thần, Tôn Long Võ Thầnđến liếc mắt nhìn Sở Nam một cái cũng không có, chỉ lạnh nhạt nói:
- Ngươi không phải là Võ Thần, không đủ tư cách.
Nghe thấy những lời xúc phạm này, sắc mặt Sở Nam liền trở nên trầm trọng,lửa giận trong mắt bắn thẳng ra, dường như trong nháy mắt sẽ tức giận mà tay với Tôn Long Võ Thần. Tôn Long Võ Thần cũng nghĩ như vậy, cũng đợiSở Nam ra tay, sau đó sẽ hạ tử thủ.
Thiên Dương Võ Thần cười, Cực Tiên Võ Thần trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, đứng trong đám người, một mình khẽ lắc đầu.
Trong khi mọi người tương rằng Sở Nam sắp ra tay thì Sở Nam liền cười, cườimột cách vui vẻ, mọi người đều kinh ngạc, Sở Nam nhìn Tôn Long Võ Thầnnói:
- Ai nói thế? Ta muốn tỉ thí với ngươi rồi đấy.
- Hả.
Ngươi quên là ta đã từng nói với ngươi rằng, sẽ cho ngươi một bất ngờ rồi sao?
- Ngạc nhiên?
Tôn Long Võ Thần trong lòng đang nghĩ cái gì đó, cảm giác bất an, nghĩ thầm trong bụng: “Sẽ không đâu, sẽ không, ta đối với hắn như vậy, hắn sẽkhông phản bộ ta đâu.” Đang nghĩ, thì Sở Nam nói:
- Phong Long.
Một đường đường thân ảnh, giống như một mũi tên lao đến, thân ảnh mới rơixuống đất, đám Võ giả nhìn thấy rõ ràng, lập tức không thể khống chếdược sự ngạc nhiên trong lòng mà phát ra thành tiếng. Lúc đó, Phong Long bị thương nặng như vậy, ai cũng đều nhìn thấy. Nhưng hiện tại, đôi chân có, bàn tay cũng có, trên người không có một vết thương nào. Những điều này không phải là chủ yếu nhất, mà điều chủ yếu nhất chính là, PhongLong Võ Thần tản ra một luồng khí tức, tuyệt đối là đã hồi phục được bảy tám thậm chí là chín thành công lực rồi.
Tất cả những điều này, chỉ vẻn vẹn trong ba tháng mà thôi.
Trong đầu đám Võ giả liền nổi lên một câu hỏi rằng Sở Nam rốt cuộc đã luyện ra loại đan dược gì mà lại có công hiệu như vậy.
Người tự lắc đầu kia, trong ánh mắt, mặt lộ ra tinh quang; bốn người HoaLong, Việt Long nhìn thấy một Phong Long hoàn hảo, không chút tổn thương nào. Tu vi vẫn là Võ Thần cảnh giới, ánh mắt không khỏi lóe ra một cái, nghĩ đến ngày đó bọn họ nói chuyện với nhau đó, nói là hành hạ PhongLong như thế nào, trong lòng không khỏi hiện lên cảm giác sợ hãi.
Cực Thiên Võ Thần đảo mắt nhìn qua Phong Long một cái, sau đó lại tập trung vào Sở Nam, trong lòng càng kiên định. Thiên Dương Võ Thần nhìn thấyPhong Long đi ra, nụ cười trên mặt cũng mất đi, trong lòng nói thầm: "Ta nên nghĩ đến việc này sớm mới phải, vì hưng phấn nên không để ý đến,như vậy bước tiếp theo phải làm thế nào nữa đây?"
Tôn Long VõThần phẫn nộ rồi, trước đó vài ngày, Tôn Long Võ Thần bị Sở Nam lăngnhục, lúc đó trong lòng hắn mặc dù vô cùng tức giận nhưng trên mặt hắnvẫn có thể khống chế được. Nhưng lúc này đây, hắn nhìn thấy Phong Longđứng đây, khuôn mặt toàn bộ như bị co rút lại, Tôn Long Võ Thần nghiếnrăng nghiến lợi hô:
- Gọi ta làm cái gì?
Phong Long không chút áy náy, Hoa Long cũng hô:
- Lão Tam, ngươi dám phản bội sư tôn sao?
- Các ngươi nhìn thấy ta không lạc phách, có phải trong lòng không thấy thoải mái không?
Phong Long đáp, đám người Hoa Long nhất thời không nói được gì. Tôn Long Võ Thần nhìn chằm chằm vào Phong Long, gào lên:
- Vì cái gì? Vi sư đã từng bạc đãi ngươi bao giờ chưa? Ngươi nghĩ lạixem, trước đây cuộc sống của ngươi như thế nào? Từ khi gặp được Vi sưthì cuộc sống của ngươi nhưb thế nào? Nếu như không có Vi sư thì hôm nay ngươi có thể trở thành một Võ thần được sao?
- Nếu như ngươi nói cho ta, lão Lục đã chết như thế nào thì ta sẽ nói cho ngươi là tại sao.
Phong Long nói một câu không đầu không cuối, Tôn Long Võ Thần cũng biến đổisắc mặt, tuy rằng là giây lát lướt qua, nhưng không ít người đều đã nhìn thấy rõ mồn một, trong lòng đám người Hoa Long lúc này tràn đầy sự nghi ngờ.
Tôn Long Võ Thần trả lời:
- Lão Lục không phải bị mãnh thú ở Vụ Cấm hải ăn thịt sao?
Ngữ khí vô cùng rõ ràng, nhưng dường như cảm thấy chưa đủ, Phong Long hỏi:
- Khá lắm tên nghịch đồ, hôm nay ta thanh lý môn hộ.
Tôn Long Võ Thần không trả lời, mà là có hành động cụ thể, thân ảnh chợtlóe lên, lập tức đánh về phía Phong Long, vừa ra tay chính là "Đầm lầyvực".
Sở Nam cười nói:
- Xem ra ngươi đã giết người diệt khẩu rồi.
- Không phải Võ thần thì cút xa ra cho ta.
Nghe thấy câu này, Sở Nam vẫn cười, không chút thay đổi:
- Hoảng cái gì? Phong Long, bắt lấy.
Nói xong Sở Nam ném Tổ Bảo Ngọc bội cho Phong Long, lại nói tiếp:
- Nếu như ngươi đánh không lại hắn, thì cho bạo nổ vật này, chắc chắn sẽkhiến hắn sống dở chết dở, đến lúc đó chúng ta tiến lên, khiến cho hắnhoàn toàn biến thành một con gà chết.
- Vâng, đại nhân.
Phong Long bắt lấy miếng ngọc bội, miếng ngọc bội này nặng thế nào hắn đềubiết rõ, mà ngay tại thời điểm những lời của Sở Nam được nói ra, TônLong Võ Thần đã xuất ra 'Đầm lầy vực, cứng rắn dừng ở trên không.
Người nọ trong đám người ánh mắt tái hiện tinh quang.
- Trong tay hắn không ngờ lại có pháp bảo đẳng cấp như vậy, rốt cuộc hắn là từ đau đến vậy?
Đám người Ngũ Quang lại càng khó có thể tượng tượng được, loại pháp bảo lợi hại như vậy lại tùy tiện đưa cho một người mới gia nhập như vậy?
Lúc này, Sở Nam nói:
- Long Võ Đại Thiên Quốc xuống dưới, Thiên Tướng Đại Quốc lên trên, thế nào?
Tôn Long Võ Thần vừa rồi bị miếng Tổ Bảo ngọc bội uy hiếp, giờ trong lònglại một lần nữa nghẹn khuất, còn có một sự khủng hoảng, bởi vì PhongLong biết điểm đó.
- Hiện tại liều sống liều chết, thật khôngđáng, mọi người sau khi từ Vụ Cấm hải ra, nếu như không bị chết thì lạiphân sống chết với nhau.
Sở Nam thản nhiên nói, giọng điệu tiếp theo chuyển thành không thể hoài nghi, không dễ cự tuyệt.
- Hiện tại, Thiên Tướng Thượng Quốc, phải trở thành Thiên Quốc, thế nào?
Tôn Long Võ Thần gầm rú lên.....
- Như thế nào?
Sở Nam nói ra tiếng thứ ba, Tôn Long Võ Thần vẫn trầm mặc, Sở Nam buông tay xoay người nói:
- Phong Long, động thủ.
- Vâng, thưa đại nhân.
Phong Long bật người lên một cái, ngọc bội di động trên hư không, Phong Long nói:
- Lão Lục chắc chắn hy vọng ngươi động thủ, vì như vậy ta mới có thể báo thù thay hắn được.
- Cô đồng ý với ngươi.
Tôn Long Võ Thần lớn tiếng nói, ánh mắt gắt gao nhìn Phong Long. Phong Long sắc mặt không thay đổi, thu lại ngọc bội, Sở Nam nói:
- Độngthủ! Phong Long lâng người một chút, tốc độ trên tay cũng không chậm,ngọc bội lại xuất ra ngoài, Tôn Long Võ Thần tức giận hét:
- Cô đã đồng ý với ngươi rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa.
- Ta đã quá chán ghét với cái từ 'cô' của ngươi rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.