Chương trước
Chương sau
Những lời này, cùng với lời của tên Võ Thần lúc trước nói ra, ý tứ không khác bao nhiêu, giống như là đem những lời tên Võ Thần đó nói ra trảlại cho hắn, hung hăng giáng cho hắn một cái bạt tai, bởi vì Sở Nam cứutiểu hầu tử cho nên tiểu hầu tử mới tức giận đứng sau lưng Sở Nam hétlên:
- Lão đại, ta muốn ăn hắn!
Hơn nữa, lúc Sở Nam nói ra những lời này đều không thèm liếc nhìn tên Võ Thần lấy một cái, sau khi nói xong, liền trực tiếp đi đến phía tên ria mép, tên ria phép lúc nàymặc dù được Võ Thần cứu ra, nhưng cũng bị thương không nhẹ, trước ngựcmột mảng huyết nhục mơ hồ, ngay cả đám ria mép của hắn cũng bị đốt trụi.
Tên ria mép thấy Sở Nam đi đến, lại nhớ đến tình cảnh Sở Nam bắt lấy Thần Khí, toàn thân run rẩy, cà lăm nói:
- Phong Long Võ Thần, hắn… hắn…
- Câm miệng! Có lão phu ở đây, ngươi sợ cái gì? Chẳng lẽ ngươi cho rằngmột Võ Thần còn không đối phó được một Võ Thánh trung cấp nho nhỏ?
Phong Long rất không kiên nhẫn nói, vốn sự khinh thường của Sở Nam đã khiếncho hắn khó chịu đến cực hạn, bây giờ thấy tên ria mép sợ đến như vậy,không phải là làm mất sạch mặt mũi của hắn thì là gì?
Sở Nam từng bước tiến về phía trước, khí thế càng lúc càng tăng, Phong Long Võ Thần nhìn chằm chằm Sở Nam, thấy trên mặt Sở Nam tràn đầy ngưng trọng, mộtchút bối rối lập tức tan biến, cảm thấy bình tĩnh hơn nhiều, trong lòngkhông khỏi thầm nhủ:
- Nhìn vẻ mặt ngưng trọng của hắn, hiểnnhiên không phải là đối thủ của ta! Hôm nay chính là lúc lão phu dươngdanh tứ hải, chính đang cần có một con kiến đủ cường đại trợ giúp nângcao uy danh của ta. Đem kẻ cứu Thiên Tướng vương quốc và cao thủ của vài thượng quốc diệt trừ chính là lựa chọn tốt nhất! Hơn nữa, sư tôn cũngđã nói, người này chính là viên đá mài tốt nhất của ta, có thể khiến tacàng trở nên sắc bén! Hơn nữa, ta cũng có thể nhân cơ hội này đem mối uy hiếp đối với Long Vũ thiên quốc diệt trừ, khiến Thiên Tướng vương quốckhông thể liệt vào hàng ngũ thượng quốc được!
Phong Long Võ Thầnnếu biết nội tình trận chiến tại Phong Hỏa Sơn, thì tuyệt đối sẽ khônglạc quan như vậy, Phong Long Võ Thần không chỉ không biết trận chiếnngày đó tại Phong Hỏa Sơn, lại càng không biết hiện tại trong lòng SởNam đang nghĩ gì.
Sở Nam nghĩ, không phải là làm thế nào đoạt lấy tên ria mép từ trong tay Phong Long Võ Thần rồi giết hắn, mà là nghĩđến trận pháp vừa rồi mình bố trí trong Thần Khí. Thực sự mà nói, việcThần Khí bạo liệt cũng khiến Sở Nam kinh ngạc một phen, hắn sử dụng năng lượng cuồng mạnh như vậy chỉ là càng muốn chắc chắn đoạt lấy Thần Khí“Kiêu Dương” từ trong tay tên ria mép, hoặc khiến cho Thần Khí xuất hiện vài đạo vết nứt để chấn nhiếp mọi người.
Thế nhưng lại không ngờ rằng sau khi năng lượng tạo thành đại trận lại có thể khiến Thần Khí nổ tung.
Một con đường mới lại xuất hiện trước mắt Sở Nam, Sở Nam chợt nghĩ đến ngày sau nếu luyện chế trọng kiếm, nhất định phải phòng ngừa loại tình huống này xuất hiện, phải khiến cho năng lượng của kẻ khác không thể bố tríthành trận bên trong trọng kiếm, thậm chí ngay cả năng lượng dũng mãnhtràn vào cũng không được, bằng không thì cũng sẽ giống như Vạn Trận lãotổ, pháp bảo rất có thể không phải là trợ lực, mà là liên lụy.
Sau khi nghĩ xong, lúc này hắn mới đem ánh mắt nhìn về phía Phong Long VõThần, áp lực mà Phong Long Võ Thần đem đến cho hắn còn kém xa Thầnthượng, Sở Nam không biết cảnh giới Võ Thần phân chia như thế nào, liệucó phải phân chia giống Võ Thánh, Võ Tôn hay không. Nếu theo cách tínhđó mà nói thì Thần thượng là Võ Thần cao cấp, còn Phong Long Võ Thần chỉ là Võ Thần sơ cấp mà thôi.
Phong Long Võ Thần đối diện với ánh mắt của Sở Nam, lộ ra nụ cười quỷ dị, hỏi:
- Tiểu tử, ngươi có muốn sống không?
Sở Nam không trả lời, bên người chợt xuất hiện ba bốn mươi thân ảnh “SởNam” giống y hệt Sở Nam, Phong Long Võ Thần sững sờ, nhất thời không thể nhận ra thân ảnh nào mới là chân thân của Sở Nam, liền đem thần niệmquét đến, nhưng vẫn không phát hiện điểm gì khác, không chỉ gương mặt,dáng người, khí tức,... đều không thể phân ra thật giả, mà Phong Long Võ Thần còn bị kinh ngạc đến không kịp trở tay. Nhưng chợt nghĩ thông,theo phản xạ có điều kiện mà bảo vệ tên ria mép, bởi vì mục đích của SởNam chính là muốn giết tên ria mép, quản hắn chân thân hay giả thân làmgì, chỉ cần chú ý đến tên ria mép thì tất có thể bắt được chân thân.
Hơn bốn mười “Sở Nam” đều nhếch miệng cười lạnh, Phong Long Võ Thần chau mày, lẩm bẩm:
- Cười lạnh?
Tiếp đó lập tức nhìn thấy một “Sở Nam” đưa tay chộp lấy tên ria mép, Phong Long Võ Thần liền hét lớn một tiếng:
- Chết đi cho lão phu!
Trong tiếng quát, chỉ thấy đại thủ kia chộp lấy “Sở Nam”, nhưng một trảo nàylại bắt hụt, trong nháy mắt chộp hút, Phong Long Võ Thần liền cảm thấykhông ổn, cấp tốc xoay người lại, chỉ trông thấy trước mắt hắn là mộthắc động chừng hai mét đang xuất hiện trước mắt.
Phong Long VõThần cũng không cảm thấy khí tức nguy hiểm từ hắc động đường kính chừnghai mét, cho dù hắn cảm thấy thì hắn cũng sẽ không tránh lui, hắn là một Võ Thần, làm sao có thể để một Võ Thánh trung cấp bức lui được?
Bởi vậy, Phong Long Võ Thần liền đưa tay muốn phá ra một khe nứt trong hưkhông, nhưng đúng lúc đó, Phong Long Võ Thần chợt cảm thấy linh hồn củamình run rẩy, không bị thương, cũng không đau đớn, nhưng không hiểu saolại run rẩy, điều này khiến cho Phong Long Võ Thần không thể xé ra đượcmột khe nứt, cũng đúng lúc đó, hắc động đã đâm lên người hắn, lập tứcphát ra tiếng nổ vang ầm ầm, Phong Long Võ Thần trực tiếp bị nổ thối lui vài trăm mét, máu tươi bắn tung tóe lên không trung.
Một màn này đến quá đột ngột, Phong Long Võ Thần tuyệt đối không ngờ Sở Nam lạiđánh chú ý với hắn, một cỗ phẫn nộ từ gót chân chạy thẳng đến đỉnh đầu,hắn cũng mặc kệ tại sao linh hồn của mình lại run rẩy, cũng không nghĩxem vừa rồi Sở Nam sử dụng thứ gì để công kích, hắn chỉ lấy ra một thanh trường kiếm, kiếm chỉ thẳng Sở Nam.
Sở Nam đứng bên cạnh tên ria mép, tên ria mép trợn trừng mắt, vẫn không nghĩ ra tại sao vừa rồingười đứng bên cạnh hắn là Phong Long Võ Thần, bây giờ thoáng cái lạibiến thành Sở Nam, Sở Nam cũng không nhìn tên ria mép, chỉ nhìn chằmchằm Phong Long Võ Thần, Diệt Thiên Quyền vừa rồi quả thật không đơngiản, hắn đã đem toàn bộ năng lượng quán nhập vào trong đó, thi triển ra một kích tối đại của bản thân.
- Cho ngươi mặt mũi, ngươi lại không muốn!
Sở Nam giống như không nhìn thấy lửa giận trùng thiên của Phong Long Võ Thần, nhàn nhạt nói, sau đó quay người lại nói:
- Bây giờ ngươi cũng biết muốn ta quỳ xuống thì hậu quả sẽ thế nào rồi chứ?
- A…
Tên ria mép hét lên một tiếng, toàn thân run rẩy, tiếp theo bỏ chạy nhưđiên, muốn tránh khỏi Sở Nam thật xa, thế nhưng hắn vừa mới quay ngườithì đã bị Sở Nam chộp lấy cổ, giống như xách một con gà, để một khoảngtrống sau lưng cho Phong Long Võ Thần tấn công.
Phong Long VõThần trong cơn giận dữ, nhìn thấy đối phương không chút đề phòng saulưng, lập tức trở lại bình tĩnh, không vội chém xuống một kiếm, vừa rồihắn bị thương không nặng, nhưng cũng không nhẹ. Một Võ Thánh có thể đảthương hắn, như vậy nói rõ bản thân Võ Thánh này chắc chắn có vấn đề.
Lúc Phong Long Võ Thần đang suy nghĩ, tên ria mép lại hét lớn:
- Tiểu tử, ngươi mau thả ta ra, bằng không thì ta sẽ tự bạo, kéo ngươi đồng quy vu tận!
- Vậy ngươi hãy tự bạo thử xem!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.