Sở Nam cũng không ngờ lại tạo thành loại tình huống này, đến năm ngàysau thì hắn đã đến Thái Hành Lâm, tiến thẳng đến nơi sâu nhất trong Thái Hành Lâm, càng vào sâu thì mỗi thân cây đều cực lớn vô cùng, có thể nói là mỗi thân cây đều tạo thành một mảnh rừng rậm.
Thái Hành Lâm che kín cả bầu trời.
Sở Nam tại bên trong Thái Hành Lâm, dừng lại dưới một gốc cây, bắt đầuthôn hấp, mà Sở Nam lại thả lỏng toàn bộ tinh thần và thể xác, trongnháy mắt thôn hấp, tiểu thụ trong đan điền đột nhiên kích động, còn trực tiếp xuyên ra ngoài cơ thể của Sở Nam…
Tiểu thụ xuyên ra khỏi cơ thể Sở Nam, phiến lá cây bắt đầu lắc lư trong không trung.
Cả đám, bất kể là người hay ma thú, bất kể là Võ Thánh đại viên mãn hay là tồn tại sắp tiếp cận Võ Thần, kể cả Võ Thánh trung cấp, tất cả đều ngẩn ra tại chỗ, nhìn mảnh lá nhỏ trước mắt.
Thiên Nhiên lẩm bẩm:
- Trong cơ thể của hắn còn có một gốc cây? Hắn đến cùng còn bao nhiêu thủ đoạn?
Tam Vĩ Hồng Hồ càng thêm cung kính, Thiết Thương Hùng thì mở trừng trừng con mắt, nói:
- Lão đại, ngươi ăn tiểu thụ này sao?
Sở Nam lúc này còn kinh ngạc hơn cả bọn họ, bởi vì lúc tiểu thụ xuyên rakhỏi đan điền và huyết nhục, giống như mở ra một thông đạo, chỉ có điềuthông đạo này lập tức khếp lại, hơn nữa cũng không mang đến cho Sở Nambất kỳ cảm giác đau đớn nào.
Sở Nam chợt nhớ đến lần đầu tiểu thụ này đã thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447892/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.