Tỷ tỷ Thiên Quy dừng bước, sau đó cười nhạt một tiếng:
- Tiểu đệ, thật cao hứng khi nhìn thấy ngươi, ngươi vẫn như trước, vẫn…
Vừa nói xong, tỷ tỷ Thiên Quy dường như đối với đôi mắt luôn không để ý của tiểu đệ có gì đó thay đổi, chợt bắn ra tinh quang, nói:
- Không đúng, ngươi thay đổi rồi.
- Bổn Vương thay đổi hay không có liên quan gì đến ngươi?
Thiên Quy sau khi tự xưng với tỷ tỷ hắn hai chữ “bổn Vương” thì lạnh lùng nói:
- Ngươi là đến để chê cười bổn Vương sao? Ngươi đến để chế nhạo bổn Vương phải không?
- Tiểu đệ, ngươi vẫn luôn nghĩ tỷ tỷ như vậy sao?
- Ta không cần ngươi thương hại, ngươi đi đi…
Thiên Quy gầm lên, quay lại nói với Sở Nam:
- Ngươi lập tức hủy tòa núi kia, xem như ta thiếu ngươi một nhân tình lớn!
Thiên Quy không muốn để tỷ tỷ hắn nhìn thấy hai chữ “Thần phục” khắc trênvách đá, nhưng không biết rằng lúc cuồng phong cuốn đến Thần Lai Sơn, tỷ tỷ của Thiên Quy đã đem tất cả tình huống nhìn rõ ràng.
Sở Nam đáp:
- Mặc dù ta rất muốn ngươi thiếu nợ ta một nhân tình, chỉ tiếc cho dù ta có hủy tòa núi này thì cũng vô dụng.
Lúc Sở Nam nói thì Tây Độc cũng giải thích tại sao Thiên Quy lại nói như thế với tỷ tỷ của hắn.
Chuyện rất đơn giản, tỷ tỷ Thiên Quy chính là thiên tài, hơn nữa thứ mà nàngtu luyện không phải là Phong trong Ngũ Hành, còn được ngàn vạn ngườisủng ái, cho dù là người từ trước đến nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447840/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.