Nửa tháng sau.
Lúc Sở Nam và tiểu Hắc không phân biệt được ngàytháng, vẫn liều mạng thôn hấp thì những tòa sơn phong sừng sững đối diện Thần Lai Bộc Bố chỉ còn lại vẻn vẹn một tòa, tuy nhiên hai chữ “thầnphục” tạo thành từ vô số hố sâu vẫn vô cùng rõ ràng.
Lúc này,Thần Lai Bộc Bố đã không còn nhu tĩnh như ánh trăng nữa, đã bắt đầu xuất hiện tiếng vang ầm ầm giống như vạn mã bôn dằng, dưới thác nước, đầmnước bạo xạ tung tóe, tản ra vô số bọt nước.
Đối với biến hóa của Thần Lai Bộc Bố, Sở Nam đã trải qua lý giải về sinh tử cho nên rất tinh tường, hủy đi năm tòa núi và năm con sông chính là nguyên nhân khiếnThần Lai Sơn trở nên mất cân đối, tạo thành động tĩnh này, nếu như tòanúi lớn đối diện kia bị thôn hấp đến hủy diệt thì Thần Lai Bộc Bố sẽcàng trở nên mãnh liệt hơn.
Mà lúc này, tu vi của Sở Nam đã độtphá đến Võ Tôn cao cấp, đang thẳng tiến đến Võ Tôn đại viên mãn, đạt đến tu vi Võ Tôn cao cấp, nhưng lại không giống như trước kia, gia tăngphạm vi thần niệm bao phru của hắn, đây là một chuyện rất quái dị.
Chỉ có điều, Sở Nam cũng cảm thấy trên người mình khẳng định sinh ra biếnhóa nào đó, chỉ có điều là ẩn sâu trong cơ thể hắn mà thôi.
Minhlão tổ tông và Thiết Thương Hùng, còn có Công Dã Dương, Tây Độc và đámVõ Thánh thành thật thủ hộ xung quanh, vẻ kính sợ trong mắt càng ngàycàng tăng, cứ mỗi tòa núi sụp đổ lại khiến tâm thần bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447839/chuong-1181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.