Năng lượng mà Minh lão tổ tông vừa mới ngưng tụ trực tiếp bị đánh tan,xương cốt cũng vang lên tiếng “răng rắc”, mặc dù trong hiểm cảnh, thếnhưng Minh lão tổ tông vẫn mạnh mẽ khống chế phẫn nộ của mình, mượn cỗlực đẩy này tránh ra.
Mày kiếm Sở Nam nhướng lên, quát:
- Chiến Thần, lúc đánh chó rơi xuống nước đến rồi.
Thanh âm còn chưa dứt thì Thiết Thương Hùng đã vung Kim Dương Thần Trượnglên, nện tới, Minh lão tổ tông vội vàng né tránh. Chỉ tiếc là tốc độcũng này đã giảm thấp, bởi vì hắn trọng thương cho nên năng lượng trongcơ thể càng không thể ngưng tụ nổi.
Chỉ trì trệ giây lát thì tậpkích của Thiết Thương Hùng đã ập đến, Minh lão tổ tông vội vàng dùngThần Khí ngăn cản Kim Dương Thần Trượng, Thiết Thương Hùng nhếch miệngcười:
- Gia gia cũng không phải là dựa vào Thần Khí để lăn lộn!
Dứt lời, tay trái của nó lóe lên một đoàn quang mang màu vàng, một tòa ThổSơn "Pháp tắc" thoáng hiện, ném thẳng về phía Minh lão tổ tông.
Minh lão tổ tông muốn tránh, nhưng lại không dám, bởi nếu vậy thì sẽ thụthương càng nặng hơn, hắn chỉ có thể nghênh đón, nhưng đúng lúc này,Minh lão tổ tông lại nhìn thấy nắm quyền của Sở Nam từ sau ập đến, hắnlập tức nghĩ đến nắm quyền vừa rồi đã khiến hắn trọng thương, càng không dám để nắm quyền này đánh trúng.
Dưới tử vong uy hiếp, Minh lãotổ tông trong khó ló khôn, nhớ đến thần niệm công kích mà đã lâu rồimình không sử dụng, nhất thời sử xuất ra theo thói quen, thần niệm cũngngưng tụ thành trường kích, đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447835/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.