Chương trước
Chương sau
Nguyệt Ngọc Thỏ? Nguyệt Ngọc Thỏ?
Nguyệt Hoa lẩm bẩm vài lần, ánh mắt sáng lên, nhìn Đồ Đằng bán nguyên đã trở thành loan huyền nguyệt (lưỡi liềm),vội vàng quát với tiểu Hắc:
- Ta là Nguyệt tộc nhân, Đồ Đằng mà ta tín ngưỡng chính là nguyệt lượng, con thỏ, ngươi hãy nhanh dừng miệng…
- Dừng miệng? Ngươi cho rằng ngươi là ai?
- Ta là Nguyệt tộc nhân, ta…
- Còn ồn ào ta sẽ diệt luôn cả ngươi.
Nguyệt Hoa nhìn thấy viên nguyên sắp bị ăn sạch sẽ, không khỏi quát lên điên cuồng:
- Ta tín ngưỡng nguyệt lượng, ngươi dám diệt ta sao?
- Bà cô sẽ thay mặt nguyệt lượng tiêu diệt ngươi!
Tiểu Hắc vừa nói xong, liền một ngụm nuốt lấy viên nguyệt, hướng về phía Nguyệt Hoa điểm đến, ánh mắt Nguyệt Hoa nhảy lên, liền cảm thấy một cỗ nguy cơ tử vong ập đến, lập tức mặc kệ tất cả, xoay người bỏ chạy.
- Chạy trốn sao?
Âm thanh tiểu Hắc chấn vang trong đầu Nguyệt Hoa, thân hình Nguyệt Hoa rung mạnh một cái, Vạn Trận lão tổ cấp bách nói:
- Tiểu tử, hãy tha cho hắn một mạng.
Sở Nam vẫn dửng dưng làm như không nghe thấy.
Ngữ khí của Vạn Trận lão tổ có phần mềm xuống, nói:
- Lưu hắn một mạng, để hắn đến thử trận, ngươi có lẽ cũng biết Sinh Tử Băng Hỏa trận này không dễ phá, mà hắn thân là Nguyệt tộc nhân, chắc chắn sẽ có không ít công dụng, để hắn thử trận thì hi vọng phá trận của ngươi mới càng lớn hơn.
- Đây không phải là kết quả do một tay ngươi dựng lên sao?
Sở Nam lạnh lùng nói, Vạn Trận lão tổ lập tức cười ruồi nói:
- Ta lập tức truyền cho ngươi trận pháp, lâp jtwcs truyền…
Vạn Trận lão tổ làm sao không biết người đầu tiên vào dược cốc chính là người có thực lực lợi hại nhất.
- Ngươi sẽ lập tức truyền?
- Không sai, lập tức sẽ truyền, hơn nữa còn truyền nhiều hơn…
- Ngươi muốn truyền, nhưng ta lại không muốn học.
Sở Nam đứng dậy bỏ đi, thỏ chưởng của tiểu Hắc đã điểm lên đầu Nguyệt Hoa, chỉ có điều lại không dùng lực, toàn thân Nguyệt Hoa run rẩy không ngưng, nhưng lại không dám bước nửa bước.
Vạn Trận lão tổ nghe Sở Nam nói vậy đã có chút luống cuống, hắn thật không dễ mới kiếm được người mạnh như vậy, đương nhiên Vạn Trận lão tổ cũng không tin Sở Nam thật sự muốn đi, nhưng hắn cũng không dám đánh cuộc.
Lập tức, Vạn Trận lão tổ liền truyền mật âm, nói cho Sở Nam lần lượt những trận pháp, cái gì mà Sinh Tử trận, cái gì mà Băng Hỏa trận, còn có những trận pháp liên quan đến Sinh Tử Băng Hỏa trận…
Càng có nhiều người càng lúc càng đến gần dược cốc.
Sở Nam đắm chìm trong trận pháp, không biết đến ngày tháng.
Vạn Trận lão tổ quả nhiên không hổ danh, biết vô số trận pháp, bởi vì chuyện của Nguyệt Hoa cho nên Vạn Trận lão tổ càng dạy Sở Nam nhiều trận pháp hơn, những trận pháp này khác biệt rất lớn với trận pháp ở đại lục Thiên Vũ, mặc dù tên giống nhau, ví dụ như Bát Quái, nhưng thực tế lúc bố trí trận pháp xong thì lại là hai thứ hoàn toàn khác nhau.
Còn cả những tài liệu dùng để bày trận, đại lục Thiên Vũ thông thường đều là những thứ chuyên dùng lập trận, nhưng trận pháp mà Vạn Trận lão tổ truyền thừa lại là thiên địa vạn vật đều có thể làm trận pháp, hoa cỏ cây cối có thể làm tài liệu trận pháp, hạch tâm của hung thú đều có thể làm tài liệu trận pháp, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, năng lượng nhật nguyệt tinh thần,… Thậm chí người sống người chết, thi thể xương cốt cũng có thể làm tài liệu trận pháp.
Sở Nam không chỉ học Vạn Trận lão tổ trận pháp mà còn học cách suy diễn, dùng sa bàn để suy diễn, hắn không tin trận pháp mà Vạn Trận lão tổ dạy cho hắn là hoàn mỹ vô khuyết, không có kẽ hở nào, Sở Nam tin rằng, bên trong mỗi trận pháp học được nhất định có ẩn chứa sát cơ.
Sát cơ này có thể không nhiều lắm, có lẽ chỉ có một tia.
Thế nhưng đối với một cường giả khủng bố như Vạn Trận lão tổ mà nói, một tia là đủ để Sở Nam rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục rồi.
Cho nên Sở Nam mới đem nó suy diễn ra.
Lúc Sở Nam đang học tập trận pháp, vẻ mặt Nguyệt Hoa lại tràn đầy hưng phấn khó có thể áp chế, bởi vì Vạn Trận lão tổ đã đem phương pháp làm sao để tấn thăng Đồ Đằng linh chỉ dạy cho hắn, Nguyệt Hoa liền căn cứ theo phương pháp của Vạn Trận lão tổ mà tu luyện.
- Chờ đến khi ta trở thành Đồ Đằng Thánh…
Nguyệt Hoa nhìn Sở Nam và tiểu Hắc, trong mắt tràn đầy oán độc, thầm nghĩ:
- Lúc đó ta nhất định cho các ngươi biết tay, cho các ngươi hiểu rằng, chọc giận người của nguyệt tộc thì sẽ có kết cục bi thảm như thế nào.
Nguyệt Hoa còn không biết rằng Vạn Trận lão tổ sớm đã xem Nguyệt Hoa thành quân cờ, sở dĩ nói cho hắn biết cách trở thành Đồ Đằng Thánh, thậm chí không tiếc hao tổn Thần Hồn trợ giúp hắn Đồ Đằng Thánh, chẳng qua cũng chỉ bởi vìm uốn quân cờ Nguyệt Hoa này trở nên cường đại, đến lúc đó mới nắm chắc phá vỡ được Sinh Tử Băng Hỏa trận.
Mười ngày, nửa tháng…
Một tháng trôi qua, Vạn Trận lão tổ tất nhiên lo lắng vô cùng, thế nhưng Thần Hồn của Vạn Trận lão tổ lại không có tác dụng với Sở Nam, đành để mặc Sở Nam tùy ý, hơn nữa còn phải dạy cho hắn từng trận pháp.
Một hôm, Vạn Trận lão tổ lại truyền ra âm thanh vang vọng, là tộc nhân của Nguyệt Hoa đã đến, tiếp đó còn có Lôi tộc, Thủy tộc, Hỏa tộc, Sơn tộc,… một vài chủng tộc kỳ dị cũng đến, đợi đến tối, lúc trời đầy sao thì Tinh Thần tộc cũng đã đến.
Ngày tiếp theo, lúc trời nắng gắt gao thì cũng có tám người Thái Dương tộc đến.
Ngoài ra còn có một số Đồ Đằng tộc khác.
Thế nhưng Thụ tộc nhân lại không thấy bóng dáng đâu.
Vài ngày sau, đã có gần trăm người đến, thực lực đều không yếu, thấp nhất cũng là Đồ Đằng cửu phẩm đỉnh phong, mà Đồ Đằng linh cũng có không ít.
Người đến càng nhiều thì trong lòng Vạn Trận lão tổ càng vui vẻ, bởi vì như vậy hắn càng có khả năng thoát trận mà ra.
Những người này vừa trông thấy Sở Nam thì ánh mắt liền trở nên bất thiện, đặc biệt là người của Lôi tộc, Thủy tộc, Hỏa tộc. Lúc đang muốn ra tay với Sở Nam thì Vạn Trận lão tổ đã truyền cho bọn hắn phương pháp trở thành Đồ Đằng Thánh, những người này nghe vậy liền mừng rỡ, nào còn chú ý đến Sở Nam nữa, bọn hắn cũng không nghĩ rằng lúc vừa mới đến dược cốc thì đã có vô số người điên cuồng bí mật này.
Đồ Đằng linh, giao linh hồn vào Đồ Đằng dùng Đồ Đằng chi lực ngưng tụ thành. Đồ Đằng Thánh lại đem Đồ Đằng linh hồn dung nhập vào trong tinh huyết của bản thân, tấn chức Đồ Đằng Thánh, đến sau khi tấn chức Đồ Đằng Thánh, ngoại trừ Đồ Đằng chi lực tăng gấp đôi ra còn có thể vận dụng không ít năng lực tín ngưỡng Đồ Đằng.
Rất nhiều người lúc này đều khoanh chân ngồi xuống tu luyện, lại có rất ít người muốn rời khỏi dược cốc, rời khỏi Vùng đất không rơi.
Thế nhưng, bọn hắn vừa mới rời đi liền phát hiện mình căn bản không thể đi được, thân thể không động đây, ngay cả tâm hồn cũng không thể suy nghĩ được.
Lúc này, mọi người đều hoảng sợ.
- Nhận được chỗ tốt của lão tử thì phải làm việc cho lão tử, lấy được chõ tốt mà không muốn làm việc, nào có chuyện dễ dàng như vậy?
Vạn Trận lão tổ lạnh lụng nói:
- Ở đây, các ngươi đều có cơ hội trở thành Đồ Đằng Thánh, trở nên phi thường cường đại, mà bên trong dược cốc này còn có đại bảo tảng, các loại Đồ Đằng chiến kỹ cường đại, còn có đan dược nghịch thiên, ví dụ như… các ngươi muốn tăng vài trăm năm tuổi thọ chăng?
Câu nói sau cùng của Vạn Trận lão tổ lập tức khiến tất cả mọi người kích động.
- Nếu như các ngươi muốn thì hãy tranh thủ để bản thân càng trở nên mạnh mẽ hơn, chỉ có như vậy thì các ngươi mới càng có cơ hội tìm được Tăng Thọ Đan!
Lúc Vạn Trận lão tổ nói đến đây, hắn lại đem toàn bộ lực chú ý đặt trên người Sở Nam, muốn xem phản ứng của Sở Nam.
Tuy nhiên Vạn Trận lão tổ lại lần nữa thất vọng rồi, biểu hiện trên mặt Sở Nam không chút biến hóa, trong lòng Vạn Trận lão tổ lại càng buồn bực, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ Tăng Thọ Đan cũng không thể hấp dẫn hắn? Hắn không muốn tăng thọ nguyên của bản thân sao? Người này đến cùng lai lịch như thế nào?
Vạn Trận lão tổ nào biết được trên người Sở Nam có đan phương "Trường Thọ Đan".
- Ngươi tu luyện gì? Nói không chừng ta có thể giúp ngươi không ít.
Vạn Trận lão tổ lại truyền âm nói với Sở Nam, Sở Nam không để ý, mặc dù hắn rất muốn biết những gì liên quan đến Võ Thánh và Võ Thần, nhưng bây giờ còn chưa phải thời cơ tốt nhất, trong lòng hắn đang cười lạnh:
- Trận pháp quả nhiên có vấn đề.
Dược cốc tại Vùng đất không rơi xuất hiện một tràng cảnh rất kỳ quái, hơn trăm người tìm tất cả khu vực tu luyện, trên không trung lóe lên đủ loại hào quang, từng tiếng quát vang lên không ngừng, trong đan điền Sở Nam, tốc độ hình thành dịch tích trên phiến lá cây càng lúc càng nhanh, trước kia vài ngày mới có một giọt, nhưng bây giờ, gần như mỗi ngày đều có một giọt.
Sở Nam cũng rõ ràng cảm giác được uy lực của Ngũ Hành nguyên dịch càng tăng mạnh.
Ba tháng thoáng cái đã trôi qua.
Lại một đêm trăng sáng, đột nhiên trên người Nguyệt Hoa phóng xuất ra nguyệt quang chói mắt, một cỗ khí thế uy áp giống như nguyệt quang nhanh chóng tản, Nguyệt Hoa gầm lớn một tiếng, thân hình nhảy lên không trung, cuồng tiếu:
- Ta thành công rồi, thành công rồi, ta đã tấn thăng trở thành Đồ Đằng Thánh, tồn tại trong truyền thuyết chính là Nguyệt Hoa ta…
Nghe thấy tiếng gầm của Nguyệt Hoa, mọi người xung quanh đều cực kỳ hâm mộ, đặc biệt là tộc nhân của Thái Dương tộc và Tinh Thần tộc, ba tộc Thái Dương, Tinh Thần, Nguyệt đều có tranh đầu kịch liệt, đồng thời, sự thành công của Nguyệt Hoa cũng động viên bọn hắn, không ít người trong lòng thầm nghĩ:
- Nguyệt Hoa có thể thì ta cũng có thể.
Nguyệt Hoa đang cuồng hỉ thì ánh mắt rơi lên người Sở Nam đang lẳng lặng ngồi xếp bằng, quát:
- Đại thù mấy tháng trước, hôm nay ta sẽ đòi lại gấp trăm lần!
Dứt lời, Nguyệt Hoa đạp trên nguyệt quang, từng bước tiến đến Sở Nam.
Lúc Nguyệt Hoa còn cách Sở Nam vẻn vẹn 10 mét, Sở Nam mở mắt, nhàn nhạt nói:
- Cũng thế thôi, đến lúc ngươi nên vào trận rồi.
- Giết ngươi rồi, ta tự nhiên sẽ tiến trận, tất cả bảo tàng nơi đầy đều là của ta!
Nguyệt Hoa rất tự tin, lập tức chỉ một ngón tay về phía tiểu Hắc, nói:
- Thần phục ta, ta tha cho ngươi một mạng
Nguyệt Hoa nhìn ra sự cường đại của tiểu Hắc, muốn đem tiểu Hắc vào trận, như vậy càng có hi vọng phá trận hơn, chỉ tiếc rằng Nguyệt Hoa vốn không biết bản thể của tiểu Hắc là gì, nó như thế nào có thể để một Nguyệt tộc nhân nho nhỏ thu phục được chứ.
- Muốn bà cô thần phục ngươi sao? Tiểu Hắc bước ra một bước, chỉ vào vầng trăng trên không trung, học theo ngữ khí của Sở Nam mà nói:
- Chò dù là vầng trăng trên trời kia cũng không được, huống chi là ngươi?
- Ngươi muốn chọc giận ta?
Vừa đột phá Đồ Đằng linh, trở thành Đồ Đằng Thánh cho nên Nguyệt Hoa lòng tin đại tăng, hắn không để người vào mắt, chỉ là đối với người truyền cho hắn phương pháp tấn chức vô cùng kiêng kỵ, nhưng hắn lại không tin con thỏ trước mắt có thể nuốt được viên nguyệt trên trời.
Bởi vậy, Nguyệt Hoa khí phách mười phần, hét lên, hơn nữa, trên người lập tức vận chuyển Đồ Đằng chi lực đã tiến cấp, trong tay tản mát ra nguyệt quang, thi triển Đồ Đằng chiến kỹ mà Vạn Trận lão tổ đã truyền thụ cho hắn.
- Minh Nguyệt Tịnh Hóa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.