- Người của Nguyệt tộc, đại lục Đồ Đằng thật sự có Nguyệt tộc!
Sở Nam vừa nói xong, "Chí Quyền" lập tức đánh ra, lực lượng vô tận bùng nổ, đoàn nguyệt quang trực tiếp bay ra khỏi người Sở Nam, lúc cách Sở Nam mấy chục thước thì mới run rẩy kịch liệt, hiện ra nguyên hình.
Lúc này, khóe miệng nam tử đã rướm máu.
- Ngươi đến cùng là ai? Không ngờ chỉ trong chớp mắt đã khiến ta bị thương!
Nam tử này đã không còn bộ dạng ngu ngốc lúc trước nữa, vẻ mặt tràn đầy âm nhu khôn khéo, Sở Nam nói:
- Ta cũng nói cho ngươi biết, tốt nhất không nên chọc giận ta.
- Ta đây càng muốn thử một lần xem thế nào!
- Hoan nghênh vô cùng!
Nguyệt Hoa, cường giả Nguyệt tộc, tính cách cuồng ngạo cổ quái, lại còn có chút âm kế.
Nguyệt tộc nhân đến Vùng đất không rơi cũng không phải chỉ có một mình Nguyệt Hoa, nhưng Nguyệt Hoa lại không cùng tộc nhân tiến vào, ngược lại đi đầu, trên đường cũng gặp phải không ít nguy hiểm, nhưng cuối cùng đều hóa nguy thành an, thanh công đến dược cốc.
Nguyệt Hoa vốn cho rằng mình là người đầu tiên đến, nhưng không ngờ rằng lại có người đến trước cả hắn, hơn nữa người này lại không phải là tộc nhân của Thái Dương tộc hay Tinh Thần tộc (*),mà là người trong truyền thuyết của Thỏ Ngọc tộc.
(*) mặt trời và ngôi sao.
Lúc trước, Nguyệt Hoa không để Sở Nam vào mắt, khinh thường khiêu chiến.
Cho đến khi nhìn thấy Sở Nam ngồi tại chỗ, lại nghe thấy âm thanh kia, trong lòng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447707/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.