Chương trước
Chương sau
Vạn Trận lão tổ phát giác Sở Nam càng lúc càng đi xa, xa đến mức hắn không thể khống chế được, cho nên không thể không chịu thua.
Sở Nam ngừng bước, không quay lại, đứng yên tại chỗ, hỏi:
- Ngươi bị nhốt trong trận, vừa rồi ngươi đã dùng thứ gì công kích ta?
- Thần Hồn!
- Thần Hồn là cái gì? Cụ thể một chút!
- Ngươi ngay cả Thần Hồn cũng không biết, vậy vừa rồi ngươi làm sao chống lại Thần Hồn công kích của lão tử?
Vạn Trận lão tổ càng thêm buồn bực, nói:
- Lão tử như thế nào lại đụng phải một kẻ quái dị như ngươi chứ? Ngươi là người của Đồ Đằng tộc nào?
- Là ta hỏi ngươi, không phải ngươi hỏi ta!
- Con mẹ nó, lão tử sống nhiều năm như vậy chưa từng buồn bực như thế này, nếu đổi lại tính cách lão tử trước kia sớm đã quét sạch hồn phách ngươi, ném vào Phệ Hồn trận, cho ngươi vạn năm bất tử bất diệt, vĩnh viễn chịu nổi đau bị Phệ Hồn.
Nghe xong lời này, Sở Nam liền khẳng định Vạn Trận lão tổ chắc chắn là một kẻ hung ác.
- Ngươi cứ tiếp tục nhớ lại ngày tháng năm xưa, ta đi trước.
Sở Nam quyết đoán rời đi, Vạn Trận lão tổ vội hỏi:
- Biết cái gì gọi là thần niệm không?
- Nói tiếp đi.
- Thần Hồn so với thần niệm còn cao cấp hơn, là một loại công kích tinh thần, chỉ có điều, ý niệm nhập hồn thành Thần Hồn, không những tạo thành công kích tinh thần mà còn thể khiến linh hồn đối phương hao tổn, thậm chí còn có thể công kích thật thể!
Vạn Trận lão tổ nói lời này đã ngắt quãng ba lần, hiển nhiên vừa rồi hắn liều mạng tấn công Sở Nam đã trả giá không nhỏ, nhưng hắn vẫn tiếp tục nói:
- Ta ở đây có một phương pháp tu luyện Thần Hồn, ngươi có muốn tu luyện không? Muốn thì nhanh thả ta ra ngoài!
Sở Nam không để ý, tiếp tục hỏi:
- Thánh lực là cái gì?
- Thánh Lực chính là Thánh Lực, còn có thể là cái gì?
Tính tình của Vạn Trận lão tổ quả thật không tốt, trong lòng Sở Nam lại nghi vấn:
- Chẳng lẽ nói Thánh Lực và nguyên lực, cùng Đồ Đằng chi lực là phương pháp tu luyện của các đại lục khác nhau? Hoặc là nói Thánh Lực này chính là Thánh Lực của Đồ Đằng Thánh sau khi tấn thăng khỏi Đồ Đằng linh.
Sở Nam lúc trước đã hoài nghi rằng không chỉ có hai đại lục là đại lục Thiên Vũ và đại lục Đồ Đằng, cho nên lại hỏi:
- Ngươi là người của đại lục Đồ Đằng?
- Đại lục cấp thấp như thế này làm sao có thể dung được lão tử.
Trong lời nói của Vạn Trận lão tổ có khổ ý hàm xúc, chỉ có điều càng nhiều hơn sự khinh thường, hiển nhiên không để đại lục Đồ Đằng này vào mắt. Lúc vừa mới tới đại lục Đồ Đằng, Sở Nam cũng có ý nghĩ giống như Vạn Trận lão tổ, cảm thấy đại lục Đồ Đằng này quá yếu, chỉ có chút thực lực, một Võ Quân của đại lục Thiên Vũ tùy tiện đến đây cũng đã có thể xem là đỉnh cấp tồn tại rồi. Thế nhưng, Sở Nam lại có được ba khối hắc sắc lệnh bài ở đây, lại được Long Hồn, được tiểu thụ kỳ dị, sau khi nghe xong truyền thuyết Thỏ Ngọc tộc còn có thể luyện ra đan dược phá toái hư không thì hắn đã không còn cho rằng là vậy nữa, hắn suy đoán rằng đại lục Đồ Đằng liệu có phải đã trải qua đại biến nào đó, khiến cho tất cả các cao nhân chẳng biết đã đi đâu.
Đương nhiên, cũng có thể là do thực lực của Vạn Trận lão tổ quá mạnh mẽ, không để cường giả của đại lục Đồ Đằng vào mắt, hoặc có thể nói đại lục của Vạn Trận lão tổ so với đại lục Đồ Đằng này thì ưu việt hơn rất nhiều.
Điều này cũng giống như là các môn phái của đại lục Thiên Vũ vậy, bình thường thì nguyên khí ở các đại môn phái cực kỳ dồi dào, những môn phái nhỏ trong mắt bọn họ chỉ là cấp thấp, cho dù chưởng môn nhân của môn phái nhỏ so với tu vi của bọn hắn còn cao hơn, thế nhưng trong lòng bọn hắn vẫn xem là cấp thấp.
- Ngươi tới từ đại lục nào?
- Có nói thì ngươi cũng không biết.
Vạn Trận lão tổ thầm nói một câu, nhưng vẫn trả lời:
- Đại lục Thập Phương!
- Đại lục Thập Phương?
- Không sai, tiểu tử, nếu ngươi muốn đến đó thì ta có thể mang ngươi theo một đoạn!
Vạn Trận lão tổ không lúc nào là không dụ dỗ, chỉ muốn Sở Nam nhanh chóng động thủ giải cứu hắn khỏi khổ hải.
Thế nhưng tâm chí của Sở Nam há dễ bị hấp dẫn như vậy. Chỉ có điều trong lòng Sở Nam quả thực nổi lên sóng gió, thậm chí có chút mê mang, nhưng Sở Nam đã đem tất cả áp chế xuống, tiếp tục hỏi:
- Ngươi làm thế nào đến được đại lục Đồ Đằng này? Đã thế còn biết các tồn tại như Đồ Đằng linh và Đồ Đằng Thánh.
- Đây là đại lục cấp thấp, lão tử muốn biết thì rất dễ dàng, tiểu tử ngươi nếu như có cơ hội thì hãy đến đại lục Thập Phương, lúc đó muốn biết sẽ rất đễ dàng.
Vạn Trận lão tổ là người nào, hắn là người đã thành tinh, từ vài câu hỏi của Sở Nam hắn đã đoán ra được một vài điều, sau khi nói xong câu đó, hắn lại đột nhiên hỏi:
- Tiểu tử, xem ra ngươi cũng không phải người của đại lục Đồ Đằng nha, ngươi là người đại lục nào? Ta thấy thực lực của ngươi cũng chả có gì đặc biệt, chỉ hơi có chút cổ quái, “xuyên qua không gian” thì ngươi tuyệt đối không làm được, không biết ngươi đã đến đại lcuj này như thế nào?
- Xuyên qua không gian?
Sở Nam mặc dù chỉ nghe được vài chữ, nhưng những chữ này lại mang đến cho hắn sự kích động trước nay chưa từng có.
- Tiểu tử, ngươi muốn hỏi gì thì hỏi nhanh, nói chuyện với ngươi như vậy rất tiêu hao Thần Hồn đấy, ta cũng không kiên trì được bao lâu nữa!
Vạn Trận lão tổ thấy Sở Nam trầm mặc cả buổi không nói, thanh âm có phần kinh hoảng.
Sở Nam hít một hơi thật sâu, nói:
- Vùng đất không rơi này xảy ra chuyện gì vậy? Bên trong dược cốc không thể bay, tốc độ bị giảm mạnh.
- Nếu ngươi muốn biết tại sao thì ngươi phải phá vỡ cái trận này thì mới biết được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.