Sở Nam vẫn một bộ dáng bình thản, nói:
- Ta lấy vật vô chủ, tại sao lại phải thay ngươi tiêu tai?
- Dược liệu ngươi vừa lấy đều thuộc về ta đấy!
Thanh âm dường như có chút phẫn nộ, còn nói thêm:
- Đương nhiên, nếu như ngươi cảm thấy những thứ này không đủ, vậy ngươi chỉ cần phá trận này thì lão tử sẽ nói cho ngươi biết cách nhanh chóng trở thành một Đồ Đằng linh, thậm chí nói cho ngươi biết sau Đồ Đằng linh là Đồ Đằng Thánh!
- Trận? Ngươi biết trận?
Sở Nam căn bản không muốn biết cái gì mà Đồ Đằng linh, Đồ Đằng Thánh, tuy nhiên vô cùng nhạy cảm nghe được chữ “Trận” mà đối phương vừa nhắc đến, ánh mắt sáng lên, liền hỏi vấn đề này.
Người nọ thấy Sở Nam hỏi, lập tức bật cười.
- Ha ha ha ha….
- Khục khục khụ khụ…
Thanh âm đang cuồng tiếu chợt bị hai tiếng ho khan thống khổ gián đoạn, trong dược cốc thoáng yên tĩnh, sau đó âm thanh mới vang lên-
- Lão tử không biết trận? Thế gian này không ngờ vẫn còn có người hỏi lão tử có biết trận hay không, thật đúng là chuyện nực cười, ngươi biết lão tử là ai không?
- Ai?
Sở Nam nghe thấy những lời này, mơ hồ nhận ra điều gì đó.
- Lão tử được xưng là Vạn Trận lão tổ! Vạn, không phải một vạn hai vạn, mà là vạn vạn vạn, là một con số vô cùng, ngươi có thể hiểu là toàn bộ trận pháp trên thiên hạ này đều nằm trong tay ta là được.
Thanh âm này tương đối tự hào nói, nhưng vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447703/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.