Chương trước
Chương sau
Một tiếng hô kinh ngạc vang lên, bên trong tế tự điện lại truyền đến tiếng gầm giận dữ:
- Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao Thần Thỏ trong lòng ngươi ra, thần phục Thần Long tộc, bằng không sẽ hủy diệt ngươi.
Âm thanh này rơi vào tai Sở Nam, Sở Nam vẫn tiếp tục bước vào, đi thẳng đến bức tượng Đồ Đằng Thần Long tộc.
Bức tượng Thần Long này có ngũ trảo, toàn thân lóe lên kim quang rực rỡ, trông rất sống động, giương nanh múa vuốt như muốn bay lên không, bao phủ vạn vật chúng sinh, tượng Thần Long tnar mát ra một cỗ uy nghiêm nhàn nhạt, bề ngoài thoạt nhìn có vài phần giống uy nghiêm của Thần Long trong truyền thuyết.
Mà kỳ dị nhất chính là bức tượng Thần Long này ở trung tâm có khắc một chữ… “Hoang”.
Chữ “Hoang”….
Cũng không phải là loại chữ “Hoang” tầm thường mà Sở Nam thường chứng kiến, ngược lại có phần uốn lượn, hào quang lấp lánh, giống như hàng côn trùng đang bò, lại giống như cá bơi lội, tổ, tất cả tổ hợp cùng một chỗ, quái dị đến cực điểm, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại dung hợp thành một thể hoàn mỹ.
Lúc Sở Nam nhìn thấy chữ “Hoang” này, cảm giác đầu tiên chính là Long hành (*).
(*) Rồng uốn lượn
Cảm giác thứ hai, chính là uy năng ẩn chứa bên trong khiến hắn thất kinh, phảng phất như có thể đem hắn hủy diệt vậy.
Phải biết rằng, Sở Nam lúc này thực lực cực sâu, cho dù gặp phải Võ Thánh cũng có thể đánh một trận. Thế nhưng, chữ "Hoang" này lại khiến Sở Nam có cảm giác như vậy thì có thể tưởng tượng được người lưu lại chữ này là tồn tại kinh khủng đến mức nào.
- "Hoang"? Đại biểu cho cái gì? Có hàm nghĩa gì? Là ai lưu lại?
Sở Nam nhìn tiểu Hắc trong lòng, ánh mắt của tiểu Hắc cũng tập trung tại chữ "Hoang", trong lòng Sở Nam chợt động, thầm nhủ:
- Chẳng lẽ theo như lời tiểu Hắc thì đây chính là thứ liên quan đến phụ mẫu nó? Không lẽ đây là vật do phụ thân hoặc mẫu thân tiểu Hắc lưu lại rồi?
Đối với việc này, Sở Nam cũng không có đáp án xác thực, chỉ là suy đoán mà thôi.
Cùng lúc đó, âm thanh kia lại một lần nữa vang lên:
- Xem ra ngươi thực sự muốn tìm chết rồi, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi! "Hoang"!
Lời vừa dứt, chữ "Hoang" trên bức tượng Thần Long đột nhiên bạo xạ kim quang, kim quang cũng hiện lên hình chữ "Hoang", chữ "Hoang" kim quang vừa bắn ra, Sở Nam liền cảm thấy không gian xung quanh dường như cũng bị chôn vùi trong kim quang của chữ "Hoang" này vậy.
Chữ "Hoang" nhằm thẳng vào Sở Nam mà bắn đến, Sở Nam nhất thời có cảm giác toàn thân đau nhức, một loại cảm giác như muốn đem da thịt, huyết nhục, tế bào toàn thân hắn hủy diệt, cảm giác này rất nồng đậm, Sở Nam không chút do dự, lập tức vận chuyển toàn bộ năng lượng trong cơ thể tràn ra, Sinh Tử ngục hiện lên, cơn lốc điên cuồng xoay chuyển, dòng xoáy Ngũ Hành nguyên dịch cũng xuất ra, lúc định xuất ra lôi điện và năng lượng thần bí thì tiểu Hắc đã nhảy ra, lao về phía chữ "Hoang" kia.
- Tiểu Hắc, trở về…
- Phụ thân, không sao đâu, năng lượng bên trong thứ này khiến ta cảm thấy rất thoải mái.
Tiểu Hắc vội vàng an ủi, nhưng Sở Nam vẫn không thu hồi công kích, thậm chí còn áp súc lôi điện, chuẩn bị ra tay một khi xuất hiện biến cố.
- Phạm vào uy của Thần Long, chết chưa hết tội, đáng bị thân tử hồn diệt!
Thanh âm băng hàn vang lên trong Thần Long tế tự điện, ngữ khí của người thủ điện này tràn đầy tự tin, giống như cho rằng Sở Nam nhất định sẽ chết dưới chữ "Hoang" này vậy. Mà lúc này, chữ "Hoang" kim quang không ngờ lại ngưng trệ, sau đó bắt đầu uốn lượn, tựa như một cái chăn, đem tiểu Hắc bao trùm, chữ "Hoang" ở giữa tượng Thần Long vẫn không ngừng tràn ra kim quang vô tận.
Người Thủ Điện nhìn thấy vậy, ánh mắt liền trở nên hoảng loạn, không kìm lòng được mà hét lên:
- Tuyệt đối không thể nào, ta sao lại không thể khống chế được chứ, ngươi đến cùng là gì? Trên người của ngươi có khí tức Thần Long, ngươi…
- Om sòm!
Sở Nam quát lạnh một tiếng, thân hình chợt lóe lên, uyên qua tầng tầng vách tường trong điện, vách tường trong điện mặc dù rất kiên cố, nhưng trước mặt Sở Nam thì tất cả đều biến thành giấy vụn, sau khi vã vỡ bức tường cuối cùng, Sở Nam liền hóa thủ thành trảo chộp xuống, trực tiếp bắt giữ một lãi giả hai mắt đầy kinh hoảng đang nồi trong mật thất.
Lão già này khi bị bắt vẫn không kịp phản ứng, đợi đến khi thân ảnh của xuất hiện trước mặt thì lão già này mới hồi phục tinh thần lại, theo phản xạ muốn vận chuyển Đồ Đằng chi lực để thi triển sát chiêu mạnh nhất, thế nhưng, vừa vận chuyển thì hắn liền phát hiện có một cỗ năng lượng không giống Đồ Đằng chi lực đã đem Đồ Đằng chi lực của hắn phong bế, không chỉ Đồ Đằng chi lực không thể vận chuyển mà ngay cả nói chuyện cũng không xong.
Sở Nam trong nháy mắt đem lão già bắt giữ, nhưng lực chú ý của hắn không đặt trên người lão giả, ngược lại Sở Nam nhìn tiểu Hắc và chữ "Hoang" kim quang kia chằm chằm, chữ "Hoang" kia lúc này đang thẩm thấu vào trong cơ thể tiểu Hắc.
Từng chút một, vô cùng chậm chạp, nhưng thực sự thẩm thấu vào trong.
Lão già Thủ Điên mặc dù không thể phản kháng, tuy nhiên trong lòng lại tràn đầy phẫn nộ, nhưng hắn vẫn muốn nhìn xem đến cùng phát sinh chuyện gì, thế nhưng khi hắn ngẩng đầu lên thì lại kim quang quen thuộc phát ra từ chữ "Hoang" lại khiến hai mắt hắn đau nhói, hai vòi máu tươi bắn ra, hai mắt hắn lúc này đã không thể nhìn thấy gì được nữa.
Không chỉ có vậy, tiểu Hắc đã hiện ra nguyên hình Thần Long mười trảo, thể tích khôi phục lại đến ba trượng sau khi mới sinh, theo thể tích tiểu Hắc biến lớn thì kim quang chữ "Hoang" kia cũng biến lớn, đem tiểu Hắc hoàn toàn bao phủ trong đó.
Lúc chữ "Hoang" kim quang thẩm thấu vào trong, sau bảy canh giờ thì chiến sĩ Thỏ Ngọc tộc đã đem Thần Long tộc chiếm lĩnh hoàn toàn, lúc này đám người đang vơ vét hết thảy những tài nguyên hữu dụng bên trong Thần Long tộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.