Một tiếng hô kinh ngạc vang lên, bên trong tế tự điện lại truyền đến tiếng gầm giận dữ:
- Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, giao Thần Thỏ trong lòng ngươi ra, thần phục Thần Long tộc, bằng không sẽ hủy diệt ngươi.
Âm thanh này rơi vào tai Sở Nam, Sở Nam vẫn tiếp tục bước vào, đi thẳng đến bức tượng Đồ Đằng Thần Long tộc.
Bức tượng Thần Long này có ngũ trảo, toàn thân lóe lên kim quang rực rỡ, trông rất sống động, giương nanh múa vuốt như muốn bay lên không, bao phủ vạn vật chúng sinh, tượng Thần Long tnar mát ra một cỗ uy nghiêm nhàn nhạt, bề ngoài thoạt nhìn có vài phần giống uy nghiêm của Thần Long trong truyền thuyết.
Mà kỳ dị nhất chính là bức tượng Thần Long này ở trung tâm có khắc một chữ… “Hoang”.
Chữ “Hoang”….
Cũng không phải là loại chữ “Hoang” tầm thường mà Sở Nam thường chứng kiến, ngược lại có phần uốn lượn, hào quang lấp lánh, giống như hàng côn trùng đang bò, lại giống như cá bơi lội, tổ, tất cả tổ hợp cùng một chỗ, quái dị đến cực điểm, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại dung hợp thành một thể hoàn mỹ.
Lúc Sở Nam nhìn thấy chữ “Hoang” này, cảm giác đầu tiên chính là Long hành (*).
(*) Rồng uốn lượn
Cảm giác thứ hai, chính là uy năng ẩn chứa bên trong khiến hắn thất kinh, phảng phất như có thể đem hắn hủy diệt vậy.
Phải biết rằng, Sở Nam lúc này thực lực cực sâu, cho dù gặp phải Võ Thánh cũng có thể đánh một trận. Thế nhưng, chữ "Hoang" này lại khiến Sở Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447691/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.