Chương trước
Chương sau
Lần này sưu tầm, từ một mức độ nào đó mà nói là tập trung toàn bộ lực của Đại Khánh Quốc mà tìm kiếm, đương nhiên, có một số người trong tay có, tuy nhiên cũng sẽ không lấy ra, thế nhưng, người này không muốn dâng, người người khác lại muốn dâng để tiến thân.
Cho nên, lập tức dẫn đến rất nhiều tranh đấu, hắc ăn hắc cũng nhiều hơn. Có cơ hội này, Phú Sơn cũng không buông tha, thừa cơ đem Thiên Hạ Thương Hội phát triển, Phú Sơn biết rõ chủ nhân của mình là Sở thiếu chủ, còn là Quan Quân Hầu của Đại Khánh Quốc, rốt cuộc không còn chút ý niệm phản kháng nào. Tổ chức tình báo của Lăng Yên Lan cũng bùng lên như lửa đón gió, phát triển hừng hức khí thế.
Mà những điều này, Sở Nam đang bế quan cũng không qua tâm.
Hoàng Phủ Vân Phỉ nhận lấy danh sách linh dược mà Sở gia phát ra, giận đến ngứa răng, bởi vì trên danh sách linh dược này không ngờ lại có “Tử Linh thảo”, còn có “Tử Nguyên Hương Linh”, còn có không ít linh dược trong đan phương của Sinh Cơ Đan.
Sở Nam làm vậy liền khiến cho bố trí của nàng thất bại, chỉ có điều, Hoàng Phủ Vân Phỉ bây giờ cũng không dám làm gì, bởi thái tử ca ca của nàng đang tranh thủ thế lực của Sở Nam. Hoàng Phủ Vân Phỉ cắn răng nói:
- Bổn công chúa nhất định sẽ phá Đồng Tử Công của ngươi!
o0o
So với Hoàng Phủ Vân Phỉ đang tức giận, Tuyên Dương phu nhân của họ Nhiếp thì tình huống càng tệ hơn, phong hào nhất phẩm Cáo Mệnh phu nhân của bà ta đã bị hủy, gia tộc Nhiếp gia cũng xuống dốc, Công Tôn gia tức thì vất qua một bên, cho nên bây giờ Tuyên Dương phu nhân rất chán nản, những quý phu nhân lúc trước lấy lòng bà ta, bây giờ hoặc là không để ý đến hoặc là hết sức khinh bỉ sỉ nhục bà.
Tuyên Dương phu nhân giống như muốn điên rồi, trở về lấy cái chết bức bách con gái, sau đó, Công Tôn Thanh liền truyền ra tin tức, ai có thể giết chết Sở Nam thì sẽ lấy thân báo đáp.
Nhức lúc này, cho dù là kẻ ngốc cũng không dám cần thân thể nàng.
o0o
Bên ngoài hỗn loạn, Sở Nam hoàn toàn không để tâm, chỉ tập trung tinh thần, đem toàn bộ lực chú ý đặt trên trận pháp, gần tám trăm bản thư tịch trận pháp đặt xung quanh Sở Nam.
Sau đó, chẳng phân biệt ngày đêm, không để tâm đến việc ngủ nghỉ, Sở Nam không vội vã thôi diễn, hắn lật xem từng trận pháp, phát hiện bên trong có không ít phương pháp khác biệt mà lại cùng công hiệu, còn trận pháp lợi hại thì dùng càng nhiều trận pháp tổ hợp lại, trong đó cũng có một ít trận pháp có lối suy nghĩ khác biệt.
Ba ngày sau, Sở Nam đi ra, bởi vì cha hắn đã trở về rồi, một nhà ba người đã cách biệt gần bốn năm, rốt cuộc cũng có thể ngồi cùng một chỗ, bọn họ ở trong cái nhà mà Sở Nam tạo ra, ăn thịt nướng do tự nay Sở Nam nướng, mà thịt nướng bọn họ ăn chính là thịt Thánh Sát Kỳ Lân.
Tinh huyết trong thịt Thánh Sát Kỳ Lân, Sở Nam để cho Tiểu Lam, Tiểu Lam thôn hấp tinh huyết Thánh Sát Kỳ Lân xong lại thôn hấp tinh huyết của Sở Nam, sau đó liền chìm vào ngủ say.
Sở Nam đại hỉ, Tiểu Lam ngủ say, có lẽ nó lại sắp tấn cấp nữa.
Sở Thiên Phong biết tình hình gấp gáp, chỉ có điều vẫn cùng ăn cơm, sau khi gặp nhau chốc lát, liền bảo Sở Nam đi bế quan, đồng thời còn đưa trận pháp mà ông sưu tập được cho Sở Nam.
Mà trận pháp Sở Thiên Phong đưa cho Sở Nam lại không giống những trận pháp khác, là một khối da thú, trận pháp ghi chép bên trên da thú là một tàn trận. Sở Nam biết rõ tâm ý của cha mẹ cho nên cũng không sĩ diện, trong lòng thầm nghĩ:
- Nhật định phải nhanh chóng trở nên cường đại, để người khác không thể đến quấy rầy một nhà bọn hắn!
Sau đó, Sở Nam lại để lão quái vật bảo vệ cha mẹ hắn, đem theo linh dược, trận pháp mà ba ngày qua đám người kia dâng lên đến nơi bế quan. Trong ba ngày này có không ít linh dược quý trọng được dâng lên, nhưng trong đó cũng chỉ có một vị là linh dược cần thiết để chế tạo "Phong Ma Đan", về phần "Trường Thọ Đan" thì lại không có. Trận pháp cũng không phải quá nhiều, nhưng những pháp bảo lại có số lượng cực kỳ dọa người, bọn người này tùy tiện xuất thủ, ít nhất đều là Linh Khí, mà số lượng Linh Khí cũng có đến mấy ngàn cái.
Tuy nhiên, đây chỉ là mới thu thập ba ngày qua, sau này vẫn còn nhiều thời gian, không biết còn dâng lên bao nhiêu nữa. Sở Nam lại lần nữa cảm khái sự quan trọng của thực lực, nếu như không có thực lực thì tuyệt đối sẽ không có cục diện ngày hôm nay.
Lại một lần nữa bế quan, lần này, Sở Nam bế quan rất chặt, người khác đưa đồ đến Sở gia, đều là Sở gia lão tổ đích thân đem đến nơi Sở Nam bế quan. Việc đầu tiên mà Sở Nam phải làm chính là đêm tất cả những trận pháp kia từ phức tạp hóa đơn giản.
Phản Ngũ Hành Hoa thụ đại trận, lấy Hoa Thụ dựa theo nguyên lý Phản Ngũ Hành bày trận, người rơi vào trận sẽ giống như rơi vào sương mù dày đặc, tai mắt đều mất đi công hiệu, không thể nào bước ra được nửa tấc, trận pháp này không chỉ khiến cho suy nghĩ đình trệ mà còn có thể tạo ra ảo giác, những cánh hoa kia còn có thể biến ảo thành mỹ nữ, khiến lòng người dâng lên dục vọng, ảo diệu vô cùng, nếu như là người tâm trí không kiên định, trận pháp này quả là đại diệu. Còn ngược lại thì diệu dụng trận pháp này sẽ đại giảm…
- Thất Tinh Bát Quái Kiếm trận, là dùng Thất Tinh Trận và Bát Quái trận hợp lại mà thành, chỉ có điều phương thức tổ hợp này rất xảo diệu, bát quái làm trận cơ, dùng kiếm làm dẫn, nếu như gặp công kích, có thể Thất Tinh, có thể Bát Quái, tung hoành hợp kích, khiến người khác khó lòng phòng bị. Chỉ có điều, trận pháp này lại thiên về công kích, thiếu đi phòng ngự, nếu như dùng trận phá trận thì sẽ rất phí thời gian. Nhưng dùng lực phá trận mà nói thì lại khá nhẹ nhõm…
- Tứ Tượng Tứ Tuyệt trận, hợp Tứ Tượng, hóa Xuân Hạ Thu Đông…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.