Long khô lâu nhìn thấy thân hình Sở Nam, trong mắt tràn đầy khiếp sợ, lẩm bẩm:
- Hắn không bị “Vực Trường” hạn chế? Việc này nói lên điều gì?
- Ngũ Sắc… Căn cứ Ngũ Sắc có lẽ ở tại… Vô Danh Bụi Cốc!
Hổ khô lâu run rẩy nói.
- Tất cả bảo tàng của Khô lâu ở đâu?
- Bảo tàng… đều ở trong nhẫn trữ vật của mười người chúng ta!
- Ngươi hãy nghĩ cho kỹ!
Sở Nam lạnh lùng hỏi, Hổ khô lâu lập tức cảm giác được một cỗ khí tức tử vong, theo phản xạ có điều kiện, Hổ khô lâu nói:
- Dưới lòng đất 3000 mét!
Hổ khô lâu vừa nói xong, còn chưa kịp thả lỏng đã nhìn thấy nắm quyền của Sở Nam vẫn đánh về phía trước, không khỏi sững sờ, sau đó giận dữ hét lên:
- Ta đã nói rồi, ngươi tại sao không buông tha ta?
- Ta có đáp ứng là sẽ buông tha ngươi sao?
Sở Nam nhàn nhạt nói, Hổ khô lâu nghĩ lại, người ta quả thật không nói vậy, Hổ khô lâu lúc này đã không còn có thể lui được nữa, ngược lại nhìn sang Long khô lâu, trong mắt tràn ngập oán hận, đúng vậy, lúc trước hắn đã chủ trương không đi gây sự Sở Nam, thế nhưng hắn lại không nghe, tất cả đều bị 10 tỷ thượng phẩm nguyên thạch làm cho choáng váng, còn tự cho là có thể đắc thủ.
- A…
Hổ khô lâu gầm lên một tiếng không cam lòng, hỏi:
- Ngươi tại sao nhất định phải giết ta?
- Bởi vì ngươi là người của Đại Chu!
- Ngươi làm sao biết Đại Chu?
Lúc này, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447552/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.