- Thực lực của bọn hắn có thể so sánh với Khô Lâu sao? Mọi người ngẫm lại đi, từ hôm qua đến giờ, Sở Nam có từng nghỉ ngơi không? Không có! Hắn không phải đang cướp bóc, mà là trên đường cướp bóc, không sai, hắn diệt đi Phong Vũ lâu, diệt đi Thánh Hỏa Môn, hủy Công Tôn gia và Nhiếp gia, nhưng thể lực của hắn không tiêu hao sao? Cho dù hắn có thể thông qua đan dược để bổ sung nguyên lực, nhưng tinh lực và tinh thần mệt mỏi thì sao? Cho nên, chỉ cần kế hoạch của chúng ta tốt thì bắt hắn không phải là vấn đề, ngẫm lại lợi ích từ 10 tỷ kia, ta dám khẳng định, bên trong có rất nhiều thứ không phải là có thể dùng nguyên thạch để tính được.
Hồ khô lâu nói xong, toàn trường đều trầm mặc, tiếng hít thở trầm trọng không ngừng, nhưng trong mắt không ít người lại lóe lên ánh sáng lấp lánh, hiển nhiên bọn hắn đã động tâm.
- Mọi người hãy giơ tay biểu thị thái độ đi!
Một người đeo nhẫn trữ vật hình Long khô lâu nói, vừa dứt lời liền có năm người giờ lên, ở Khô Lâu có mười người, năm người nhấc tay, vừa vặn còn lại một nửa.
Thế nhưng, nhấc tay vẫn chưa kết thúc.
Chỉ sau chốc lát, chủ nhân của nhẫn trữ vật hình Sư khô lâu cũng giơ tay lên, sau đó lại có hai người giơ tay. Cuối cùng, chủ nhân của Long khô lâu cũng giơ tay lên, chín đối một!
Ngoại trừ Hổ khô lâu ra, tất cả mọi người đều đồng ý vì 10 tỷ thượng phẩm nguyên thạch mà ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447551/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.