Mặc dù bị gián đoạn, tụ lực rất gian nan, nhưng Sở Nam không hề oán trách, bởi vì hắn biết rõ, trong chiến đấu sinh tử, không có ai để cho hắn thời gian tụ lực, trừ phi người đó quá ngu, hoặc quá xem thường, không để hắn vào mắt.
Sở gia lão tổ một bên cực kỳ tàn khốc huấn luyện Sở Nam, một bên giải thích:
- Võ Tôn chi "Vực", thật ra rất đơn giản, ngươi có thể xem nó là một ngọn núi, cũng có thể xem là một đầm nước, chỉ có điều nó không phải núi cũng không phải nước, núi có lớn nhỏ, nước cũng có nhiều ít. Đồng dạng, "Vực" cũng có đại tiểu cường nhược.
- Võ Tôn chi "Vực", chỉ là đem phạm vi Võ Tôn có thể bao phủ biến thành vực, hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, mà "Vực" chính là một thế giới thuần túy! Ví dụ như trong Vô Cực Hỏa Vực của ta, bên trong không có đất, không có nước, không có gì hết, chỉ có Thiên Địa nguyên khí, tất cả đều chuyển hóa thành hỏa, ngoài hỏa chỉ có hỏa.
….
Từng câu giải thích về Võ Tôn chi "Vực", từ miệng Sở gia lão tổ rơi vào tai Sở Nam, khắc sâu trong lòng hắn, Sở Nam đối với "Vực" càng hiểu rõ hơn, đồng thời, đường kinh mạch Lực Quyền của Sở Nam cũng đã dồn được mười lăm lớp lực lượng.
Sau đó tiếp tục áp súc dị Ngũ Hành tương sinh nguyên lực, năng lượng thần bí,…
Sở gia lão tổ lại nói tiếp:
- "Vực" cũng có tương sinh tương khắc, vị dụ như "Vực" hỏa thuộc tính của ta sẽ bị "Vực" thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447495/chuong-837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.