Chương trước
Chương sau
Sở Nam bây giờ mới thật sự xem mình là người của Sở gia, điều này bởi vì rất nhiều nhân tố, mà nhân tố trọng yếu nhất chính là bởi vì mẫu thân Lâm Tuyết Nhiên của hắn. Sau một hồi suy nghĩ khổ tư, linh quang chợt lóe, liền nảy ra chủ ý.
- Có chủ ý gì?
Sở gia lão tổ vội hỏi, dù sao thì vị Hoàng Phủ gia kia thực lực vẫn thâm hậu hơn hắn, nếu như khiến Hoàng Phủ Diệp long nhan đại nộ, Sở gia không biết sẽ tổn thất như thế nào.
Sở Nam cười, thốt ra hai chữ:
- Kỳ tích!
- Kỳ tích? Tiểu tử, nói rõ hơn một chút, ta nghe không hiểu.
Sở gia lão tổ vẻ mặt đầy nghi hoặc, Sở Nam cười gian nói:
- Thế gian này không phải có rất nhiều truyền thuyết kỳ tích sao? Ví dụ như đi trên đường tùy ý lượm được một tờ giấy lộn lại vừa vặn là võ quyết Thiên cấp trong truyền thuyết, hoặc truyền thuyết nhảy xuống vách núi tự sát lại trở thành cường giả một phương, hoặc là truyền thuyết kinh mạch đứt đoạn vẫn có thể tu luyện,… Đã có nhiều truyền thuyết như vậy, lão tổ ngài thân trúng kịch độc, lại gặp phải tao ngộ bị ám sát, trước cảnh sinh tử tồn vong, gặp được kỳ tích bức ra Dương Hỏa chi độc, trảm sát kẻ ám sát, lúc này chẳng phải hợp tình hợp lý sao? Chẳng qua do lão tổ phúc duyên quá dày, ngay cả lão thiên cũng không bắt đi được.
- Được, quả nhiên là một kỳ tích.
Sở gia lão tổ tán thưởng, sau đó lại nói:
- Đi đâu tìm người ám sát đây?
- Đến lúc đó nhất định sẽ có người đến ám sát.
- Nếu như không có thì sao?
- Ta còn không phải là người ám sát tốt nhất sao?
Sở Nam cười nói.
Sở gia lão tổ cũng bật cười vui vẻ, thời gian ông ta tiếp xúc với Sở Nam rất ngắn, nhưng Sở gia lão tổ càng nhìn Sở Nam càng hài lòng, cao hứng nói:
- Ta là một kỳ tích giả, còn ngươi mới thật là kỳ tích hàng thật giá thật, có thể chịu được phương thức tu luyện như vậy, đoán chừng trên đời này cũng không có bao nhiêu người có thể làm được…
- Ta không muốn sáng tạo kỳ tích gì, chỉ muốn sống sót, liều mạng mà sống sót, sống càng lâu càng tốt mà thôi.
Nghe thấy lời nói của Sở Nam, Sở gia lão tổ cười một cách quỷ dị, cười đến mức Sở Nam không sợ trời không sợ đất cũng không khỏi thấy lạnh trong lòng, chỉ nghe Sở gia lão tổ nói:
- Để kéo dài kỳ tích của ngươi, vì để ngươi có thể sống càng lâu hơn, lão tổ ta lệnh cho ngươi, từ giờ trở đi, ngoại trừ lúc cùng mẫu thân ngươi ăn và lúc ngủ ra, ngươi phải tiếp nhận huấn luyện tàn khốc của ta.
Sở Nam sững sờ, lập tức cười nói:
- Lão tổ, đây là điều mà ta không sợ nhất, về phần ngủ cũng có thể lược bỏ.
- Vậy bắt đầu từ bây giờ?
- Được…
Sở Nam vừa thốt ra một chữ, một mảnh nhiệt lượng đột nhiên không chút báo hiệu lập tức bao trùm lấy Sở Nam, Sở Nam cảm thấy toàn thân bị thiêu đốt dày vò, ngay sau đó, một hỏa quyền khổng lồ đánh thẳng vào bụng hắn, Sở Nam không chút cản trở bị đánh bay ra ngoài.
Sở gia lão tổ thổi thổi nắm quyền của mình, nói:
- Một quyền này của lão tổ, ngươi có hài lòng không?
- Rất hài lòng!
- Vậy thì tiếp tục!
- Đến đây!
Sở Nam hào khí bốc tận trời cao.
Không gian nhiệt lượng lại lần nữa ập xuống, Sở Nam không tránh được, lúc ở trên Huyền Băng Sơn, chỉ Võ Tôn sơ cấp Trang Bất Chu dùng "Vực" của hắn đã có thể hung hăng hành hạ Sở Nam một phen, về sau ngộ ra Sinh Tử ngục, rồi luyện thành Sinh Tử Trường, lúc đó mới có thể phá dược Thiên Sát Vực của Trang Bất Chu. Bây giờ thực lực Sở Nam đại tăng, nhưng đối thủ của hắn đã không còn là Võ Tôn sơ cấp nữa, mà là Sở gia lão tổ Võ Tôn trung cấp, hơn nữa còn cách Võ Tôn cao cấp không bao xa nữa.
Hơn nữa, sát chiêu chuyên nhằm vào Võ Tôn là Dương Hỏa chi độc lại không thể dùng. Hơn nữa, Dương Hỏa chi độc chỉ có một chút, dùng một phần thì bớt đi một phần, dùng hết sẽ không còn nữa.
Cho nên, chỉ trong chớp mắt Sở Nam đã trúng chín quyền.
Sở Nam trong khoảng thời gian này thu thập được không nhiều tử khí, nhưng vẫn đủ để thi triển Sinh Tử ngục.
Về phần có thể lần nữa xuất hiện Sinh Tử Trường hay không thì lại là chuyện khác.
Tuy nhiên, hắn vừa mới ngưng tụ thành hai dòng xoáy “Sinh” và “Tử”, Sở gia lão tổ lại dùng một quyền gián đoạn, quát:
- Không được dùng cái này!
- Cái gì?
Sở Nam không khỏi nghi vấn, lập tức ngưng tụ thành dòng xoáy dị Ngũ Hành tương sinh, dung nhập tử khí, năng lượng thần bí,… đáng tiếc lại lần nữa bị Sở gia lão tổ gián đoạn, Sở gia lão tổ lại lần nữa quát:
- Không được dùng cái này!
Nghe vậy, Sở Nam quả thực không biết phải nói gì, những lá bài tẩy của hắn có thể dùng để đối kháng Võ Tôn, cộng thêm Dương Hỏa chi độc, Sinh Tử Trường, hỗn hợp năng lượng dòng xoáy dị Ngũ Hành tương sinh, Sở gia lão tổ đều không cho hắn sử dụng, huấn luyện như vậy đúng không phải là tàn khốc bình thường.
Lúc Sở Nam im lặng, lại chịu thêm mười kích…
- Vậy ta dùng cái gì đây?
Sở Nam hét lên.
Sở gia lão tổ lạnh nhạt nói:
- Ngươi không phải có nắm quyền sao?
- Nắm quyền?
Sở Nam lên tiếng nghi vấn, chính hắn cũng thừa nhận nắm quyền của hắn lợi hại, nhưng dùng nắm quyền để đối chiến với Võ Tôn sử dụng "Vực", đây còn phải là tự tìm khổ sao?
- Lão tổ, ngài không định để ta dùng nắm quyền để phá Võ Tôn chi vực của ngài chứ?
- Thông minh!
Sở gia lão tổ khen ngợi, lại tiếp tục dùng một quyền đánh bay Sở Nam, Sở Nam nhảy dựng lên hét:
- Điều này sao có thể?
- Vì sao lại không thể?
Sở gia lão tổ lên tiếng hỏi ngược lại:
- Ngươi có thể dùng nắm quyền phá Võ Đế chi "Trường", tại sao nắm quyền không thể đả bại Võ Tôn chi "Vực"?
Một câu của Sở gia lão tổ giống như sét đánh giữa trời quang, khiến người tỉnh mộng.
- Đúng vậy, quyền có thể toái sơn, liệt địa, tại sao không thể phá Võ Tôn chi "Vực"?
Sở Nam chợt hiểu ra, lập tức tụ lực trên quyền, hết lớp này đến lớp khác, nhưng lúc Sở Nam tụ lực thì Sở gia lão tổ vẫn không ngừng đình chỉ công kích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.