Sở Nam liếc mắt một cái, lạnh nhạt nói:
- Muốn đánh nhau phải không? Ta rất thích được phụng bồi ngươi, tuy nhiên với tu vi của ngươi, vẫn chỉ là con sâu cái kiến.
Người này thật sự muốn phát chiêu rồi, nhưng lại bị người ở bên giữ chặt lại.
- Cố Thần, tỉnh táo! Ngươi không thể ra tay, là hắn cố ý chọc giận ngươi, để ngươi ra tay đấy! Ngươi chỉ cần vừa ra tay, Hổ Bí quân chúng ta liền mất lý, ngươi đã quên Đại tướng quân nói gì sao?
Lời lẽ kích thích như vậy, người nọ một lòng đầy vẻ không cam mà áp chế lại xúc động muốn ra tay đánh người nhưng ánh mắt vẫn một mực nhìn chằm chằm về phía Sở Nam. Một người khác nói ra:
- Sở tướng quân, Hổ Bí quân có phải hay không là con sâu cái kiến, không phải là ngươi có thể định đoạt được. Ngươi có dám cùng ta tỷ thí, để cho ta hảo hảo nhìn xem ngươi là một đầu sư tử như thế nào được chăng?
Sở Nam khôi phục lại thái độ lạnh nhạt như cũ, nói:
- Dưới tình huống bình thường, sư tử sẽ tuyệt không đáp ứng khiêu chiến của con sâu cái kiến...
Sở Nam nói đến đây thì lại nhìn về phía Hổ Bí chư tướng. Hổ Bí chư tướng tự nhiên trong lòng nộ hoả vạn trượng, nhưng hết lần này đến lần khác không thể không áp chế nộ hoả trong lòng xuống được, để ngừa bản thân lại nói ra cái gì không đúng, lại để Sở Nam bắt lấy sơ hở mà phản kích.
Sở Nam tiếp tục nói:
- Nhưng mà, nếu đặt cược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447440/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.