Hoàng Phủ Triệt đã hoàn thành mục đích của mình, sau một hồi nói chuyện phiếm sau liền cáo từ rời đi.
Đợi đến khi mọi người đi hết, Sở Thiên Phong liền để cho thủ hạ miêu tả lại hình dáng của Sở Nam. Lúc này, trong soái trướng chỉ còn lại mỗi một mình hắn thì hắn mới thì thầm một câu:
- Nam nhi, là ngươi sao? Chính là ngươi sao?
- Ắt xì...!
Trong một doanh trướng khác, Sở Nam vô duyên vô cớ lại hắt hơi một cái, thầm nghĩ:
"Là ai nhắc tới ta? Bằng không thì với thân thể cứng rắn của ta còn có thể cảm mạo sao?"
Thầm nghĩ như vậy nhưng Sở Nam lại cảm giác được, từ lúc hắn bước vào quân doanh này cả người trở nên hưng phấn không lý do, kỳ quái là cảm giác này càng lúc càng mạnh.
Một tên Thanh thành tân binh lặng lẽ đi tới, chỉ hô lên "bẩm tướng quân" xong liền đưa ra một tờ giấy rồi âm thầm lặng lẽ lui ra ngoài.
Sở Nam biết người này, người này chính là người được Lăng Yên Lan cài vào, Sở Nam cầm lấy tờ giấy xem qua, tin tức trên mặt chính là bọn hắn đã tìm được nơi dừng chân của Tư Đồ Dật Tiêu, tại Tự Do trấn.
Chứng kiến ba chữ "Tự Do trấn", Sở Nam lập tức nhớ lại năm vị sư phụ.
"Không biết năm vị sư phụ còn sống hay đã chết, nếu như vẫn còn sống, ta nhất định phải cứu năm vị sư phụ ra. Nếu đã bị hại, ta thề sẽ vì năm vị sư phụ mà báo thù!"
Nhớ lại hết năm vị sư phụ, Sở Nam mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447439/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.