Nhất thời, Nghiêm Thần liền cảm giác được phòng ngự vòng sáng của mình có chút yếu bớt, cùng trong nháy mắt, dị Ngũ Hành nước xoáy nổ tung, một cổ uy năng quỷ dị kinh khủng, lại đang trong lúc nổ tung phát lên.
Sở Nam sắc mặt ngưng trọng, mặc dù dị Ngũ Hành nước xoáy, là do hắn chế tạo nên, nhưng uy lực của nó hắn vẫn không rõ, lúc này dị Ngũ Hành nước xoáy dung nhập vào lực lượng cùng tử khí, cũng không có thay đổi gì.
Biến hóa trong nháy mắt, đến từ chỗ nổ tung kia.
Sở Nam đè xuống vần đề nghi vấn này, hắn nhìn Nghiêm Thần, lần này Sở Nam thu được tử khí khá nhiều, chẳng qua là dị Ngũ Hành năng lượng ít, cho nên, cùng dị Ngũ Hành lúc trước nổ tung, cũng không có mạnh hơn mấy phần.
Nhưng cũng để cho Nghiêm Thần không thể ra tay.
Tiểu Lam nhân cơ hội bay trở lại, đậu ở đầu vai Sở Nam, tiểu Hầu Tử nhìn, phảng phất có cảm giác nguy cấp, cũng nhảy lên, chiếm cứ bả vai kia của Sở Nam, còn xèo xèo kêu loạn lên, Tiểu Lam cũng không cam lòng yếu thế, ti ti ti cãi lại.
Hai người địch ý mười phần.
- Không cho phép náo loạn, náo nữa cũng không có nguyên hạch ăn.
Sở Nam nhìn tiểu Hầu Tử nói, tiểu Hầu Tử nhe răng nổi giận, muốn giận dữ xuất thủ, Sở Nam không để ý đến, rồi nhìn Tiểu Lam nói:
- Ngươi cũng coi chừng không cho ngươi uống máu tươi.
Nói xong, tiểu Hầu Tử cùng Tiểu Lam cũng không náo loạn nữa, nhưng giữa uy thế của cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447352/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.