Còn lúc này trong đầu Sở Nam lại vang lên thanh âm:
- Môn vũ kỹ này gọi là Càn Nguyên trảm, không có kinh mạch vận hành, vũ kỹ tính yếu ở chỗ...
Lão phụ giảng giải thập phần kỹ càng, tuy nói Sở Nam vẫn còn ngoan cườngphản kháng nhưng những lời này vừa rơi vào trong óc hắn liền vang lênquanh quẩn không thôi, bắt đầu như khắc vào trong đầu hắn, xua đi cũngkhông đi nổi.
Sau trường đao, lại là trường kiếm!
Trườngkiếm huyễn hoá ra thiên vạn kiếm ảnh, như mưa sao băng bắn về phía TânNhất Chân, trong nháy mắt xuất hiện trước mắt hắn thì lại hợp lại thànhmột thể rồi trảm rớt một tay còn lại của Tân Nhất Chân. Lúc này, vịtrung giai Võ Đế đã trở thành vô thủ chi nhân (người không có tay)!
- Môn vũ kỹ này gọi là là Vạn Kiếm Quy Nhất, dùng vạn kiếm chi lực hợplại thành một kích. 'Vạn' chỉ là số ảo, ngươi có thể mười vạn quy nhất,cũng có thể trăm vạn quy nhất, ngàn vạn quy nhất, ức vạn quy nhất. VạnKiếm Quy Nhất chung cực cảnh giới chính là vạn kiếm quy về không, vôkiếm vô ngã. Lúc tu luyện, ngươi cần...
Kế tiếp, lại là một đầutrường thương, thời điểm trường thương loé lên, lão phụ liền đem TânNhất Chân đánh văng lên cao. Đầu thương sáng ngời mà tuôn ra ưng minhchi âm (tiếng ưng kêu). Sau đó, một thương này liền phóng lên đâm vàochân trái của Tân Nhất Chân, lập tức chân trái hắn liền bạo liệt nổ tung ra.
- Môn vũ kỹ này chỉ có một chiêu, là quan sát diều hâu vậtlộn cùng cửu thiên mà sáng tạo ra. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447254/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.