Tân Nhất Chân thực sự đã hạ quyết tâm muốn lấy tính mạng của Sở Nam.
Không cần tới Lôi đình thiểm điện, cũng không cần phương pháp thu thập Tử khí để tiến hành công kích, cũng không cần cái thân thể dị Ngũ hành và thậm chí là vì cái gì mà Sở Nam chỉ trong thời gian ngắn như vậy lại có thể luyện thành Kình Thiên Nhất Chưởng, và vì cái gì mà có thể phá vỡ Trường của hắn.
Đây hết thảy, đều chỉ muốn một mình Lâm Vân biết rõ.
Chỉ cần giết Lâm Vân xong, hết thảy mọi thứ đều khôi phục lại nguyên dạng, trời vẫn cứ xanh mà mặt đất vẫn cứ rộng rãi như trước, thái dương chiếu đông thăng nguyệt lạc (*),Thiên Nhất tông vẫn cao cao tại thượng, không có người nào có thể lung lay được!
(Chú: * đại ý là trời vẫn mọc phía đông và mặt trăng vẫn cứ xuất hiện như trước.)
Nhưng mà, muốn giết Lâm Vân thì vẫn còn một chướng ngại lớn nhất, chính là lão phụ kia.
Tân Nhất Chân tuy rằng đem toàn bộ sát khí ẩn hết đi, không dám lộ ra mảy may nào, nếu không lão phụ kia nhất định sẽ ra tay. Bởi vậy, một quyền này của hắn uy thế tản mát ra vẫn không khác gì một quyền lúc trước, khí thế đồng dạng!
Sở Nam thấy Tân Nhất Chân quyết đoán như vậy trong nội tâm không khỏi rung lên một cái, một cỗ cảm giác không ổn dâng lên trong lòng. Hắn xoay người mà đứng, toàn thân ngưng tụ lực lượng, vòng xoáy dị Ngũ hành lập tức xoay tròn tới cực tốc, đồng thời trong miệng còn quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447253/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.