Đến đây, giết ta đi, tôn chủ sẽ báo thù cho chúng ta, ta chết rồi thì ngươi cũng phải chôn cùng với lão tử!
Lạc Đao lại lần nữa hãm nhập vào chiến trận, đao bổ củi cực lớn mang theo máu tươi vung lên phát ra tiếng gào thét.
- Tôn chủ? Cho dù tôn chủ của ngươi đích thân đến đây thì lão tử cũng giết!
Một tên đệ tử Kiếm Trảm Phái ngạo nghễ nói, giống như để hiển lộ uy phong,dứt lời liền xông thẳng lên không trung, khiến rất nhiều người đều nghethấy rõ ràng.
Thế nhưng, lời người này vừa dứt, phía chân trời đột nhiên vang vọng đến một âm thanh lạnh lùng:
- Thật sao?
Một tiếng nghi vấn lạnh lùng vang trong không trung.
Người nghe thấy, có kinh, có hỉ, có hoảng, có loạn.
Điệp Y Tiên Tử vui mừng, biết Sở Nam đã trở về, nàng tin rằng chỉ cần Sở Nam trở về thì thế cục nguy ngập trước mắt sẽ chuyển nguy thành an.
Chúc Chi Vũ nghe thấy âm thanh này cũng hét lớn:
- Đại ca ca, ta không đánh được người này, nhanh giúp ta.
Lạc Đao nở nụ cười, khuôn mặt đầy máu nhếch lên, nói:
- Ngươi xong rồi!
Kẻ vừa cuồng ngôn lập tức ngẩn ra, vẻ đắc ý trên mặt trong nháy mắt biếnthành tái nhợt, hắn cũng đã nghe qua truyền thuyết về Lâm Vân của ThầnKhí Phái..
Mạc lão và Thiết Thương Hùng vẫn được bảo hộ ở phíasau đã gia nhập chiến đoàn, lúc này khối đá đè nặng trong lòng cũng được hạ xuống.
Mà Thái Thượng trưởng lão của Kiếm Trảm Phái nghe thấy âm thanh nghi vấn này thì sắc mặt liền biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447234/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.