Sở Nam không trả lời thẳng:
- Ngươi cũng nhìn thấy rồi, vừa rồi chủ nhân của ngươi, vì Thủy nguyên bổn tinh nên đã vô cùng cam tâm hi sinh ngươi, chủ nhân như vậy còn không coi ngươi là người của hắn. Như thế này đi, đổi chủ nhân, ngươi đi theo ta, sau này ngươi tự nhiên sẽ biết ta là người thế nào.....
- Ha ha ha....
Lão nhân gầy gò cười lớn, tiếng cười ngày càng man dại:
- Tiểu tử, ngươi thật không biết lượng sức mình. Ngươi biết mình có bao nhiêu phân lượng không? Còn lớn tiếng đòi làm chủ nhân của ta!
- Nói thật, ta cũng không biết mình có bao nhiêu phân lượng, ta chỉ biết San Hô Huyền Lam Kình đâm một cái là khiến ngươi bị trọng thương, nhưng nay cũng đã trở thành tọa kỵ của ta. Ta chỉ biết, trong tay ta hiện tại có sáu viên nguyên hạch. Ta chỉ biết, mạng của ngươi, nằm trong tay ta.....
Sở Nam nói một câu, lão nhân gầy gò mặt càng thêm xám xịt, thổ huyết, không còn cười cuồng ngạo nữa, giữa lông mày lộ ra vẻ do dự, trong lòng hắn quả thực đã nghĩ tới việc có nên đổi chủ nhân hay không, nhưng nghĩ tới thế lực của tổ chức của hắn, nghĩ tới gia tộc của hắn, nghĩ tới hậu nhân của hắn, nếu nhận kẻ trước mặt này làm chủ nhân, tổ chức nhất định sẽ giết sạch những ngươi có quan hệ với hắn.
Trong lòng khẽ thở dài, lão nhân gầy gò nói:
- Cho dù là chết, ta cũng....
- Nếu vậy, để ta tiễn ngươi lên đường.
Sở Nam không nhiều lời, San Hô Huyền Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447077/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.