Tử Mộng Nhân hôn mê, không ai tiếp tục đưa nguyên thạch cho hắn, xoáy nước bắt đầu có xu thế giảm dần tốc độ.
Chính vào lúc nào, tay lão đầu nhi kia tóm lấy cổ tay Sở Nam, truyền nguyên lực vào. Sắc mặt lão đầu nhỉ vẫn bình thản, hắn cho mọi việc dễ như trở bàn tay.
Nào biết, vừa mới vận chuyển nguyên lực, vẻ bình tĩnh trên mặt hắn không còn, thay vào đó là vẻ ngưng trọng. Lão đầu nhi cảm giác được nguyên lực không phải hắn truyền vào cơ thể Sở Nam, mà là Sở Nam chủ động nguyên lực của hắn.
Hơn nữa, tốc độ hấp thu rất nhanh!
Càng lúc càng nhanh!
Theo phản xạ, lão đầu nhi muốn chặt đứt nguyên lực vận chuyển. Nhưng khi hắn muốn làm thì lại nghĩ tới nếu hắn thật sự chặt đứt, vậy tên Lâm Vân này sẽ chịu cắn trả rất lớn, với tình trạng thân thể của hắn hiện giờ nhất định sẽ không chịu được.
“Nếu như tên Lâm Vân này vì ta mà chết, chớ nói ba năm sau tấn thăng cảnh giới Võ Hoàng, e rằng tên Võ Hoàng áo trắng kia không đuổi giết ta đến tận chân trời, không lấy cái mạng già của ta mới là lạ!”
Nghĩ như vậy, lão đầu nhi đè nén ý niệm kia xuống.
Hắn lặng yên đứng ở đó, để Sở Nam tùy ý hấp thu nguyên lực của hắn. Lão đầu nhi còn nói:
- Mới vừa rồi muốn thấy tương lai ngươi làm ra các việc khiếp sợ, không ngờ tới ngay sau đó tiểu tử ngươi đã khiến ta khiếp sợ. Có thể tự động hấp thu nguyên lực của người khác, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446912/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.