Cảnh đêm tối đen như mực bao trùm lên không gian Tây Xuyên thành.
Nhưng Tây Xuyên thành cũng không lặng yên như ban đêm, ngược lại còn vô cùng ồn ào.
Sở Nam nằm trong một căn phòng chất đầy nguyên thạch đan dược, thú hạch cùng linh thảo thu thập trong toàn thành cùng tài nguyên Xuất Vân thương đội và phủ thành chủ hiến tặng. Nhưng những đan dược này đại đa số là nhất nhị phẩm, nguyên thạch hạ phẩm chiếm đa số, thượng phẩm nguyên thạch không chiếm bao nhiêm. Thú hạch cũng vậy, tất cả đều là tam giai trở xuống, ngay cả tam giai cũng ít tới đáng thương.
Tử Mộng Nhi đuổi đám Tả Cửu ra bên ngoài, để cho bọn họ bảo vệ. Nàng đem thú hạch hệ mộc cùng hệ thủy cho Sở Nam hấp thu. Bởi vì có nguyên lực cung cấp, xoáy nước cũng nhanh dần lên, tốc độ hấp thu nguyên lực cũng tăng lên. Đau đớn cũng tương ứng tăng lên kịch liệt. Sở Nam dựa vào ý chí kiên cường, không cho mất đi ý thức, một mực tu luyện đệ nhất chuyển “Càn Khôn cửu chuyển”.
Giờ phút này, da thịt hắn biến hóa ngày càng nhanh, chỉ có điều máu tươi không ngừng chảy che đi làm Tử Mộng Nhi không phát hiện được. Tử Mộng Nhi không ngừng đem nguyên thạch đặt vào trong tay Sở Nam. Tử Mộng Nhi nghĩ thầm:
“Nếu vật cung cấp nguyên lực không đủ, nàng sẽ dùng nguyên lực của bản thân truyền cho Sở Nam.”
Bên ngoài, Tả Cửu cau mày. Thứ nhất là do Lâm Vân vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, hai là hai mươi tên đệ tử vâng mệnh đi tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446911/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.