Bên trong một quyền này của Sở Nam, ẩn chứa rất nhiều Kim nguyên lực.
Sau khi tràn vào cơ thể của Vân Trung Hùng, nó như một cơn cuồng phong vậy, tàn sát bừa bãi tất cả những kinh mạch lớn nhỏ của Vân Trung Hùng, kinh mạch yếu ớt của Vân Trung Hùng nào có thể so sánh với cơ thể yêu nghiệt này của Sở Nam được, ngay lập tức bị Kim nguyên lực tương đương với tu vi Võ Quân cắt thành từng đoạn.
Nói cách khác, kinh mạch của Vân Trung Hùng đã đứt hết, tàn phế.
Cái gì cũng thấy, cái gì cũng hiểu, cũng biết phẫn nộ, lo lắng cũng có, nhưng tất cả đều không thể nói ra, chỉ có thể để tất cả mọi chuyện trong lòng, cái này thật sự là còn đau khổ hơn chết gấp trăm lần, hơn nữa lúc nào cũng lo đề phòng, luôn có một ngươi từ trong bóng tối, muốn tiêu diệt toàn bộ Vân gia.
Sở Nam ném Vân Trung Hùng xuống đất, Vân Trung Hùng giờ giống như một con heo, co quắp trên đất, chỉ còn con mắt là có thể trừng lên giận giữ, nói cái gì cũng không nên lời, toàn bộ cơ thể, không ngừng run rẩy.
Sở Nam đến bên Tử Mộng Nhân, nói:
- Mộng Nhi, ta làm vậy, được không?
- Ngươi làm thế nào, ta cũng đều ủng hộ.
Tử Mộng Nhân cười nói:
- Cho hắn một kết cục như vậy, còn tốt hơn là trực tiếp giết chết hắn.
Sở Nam gật đầu, rồi nói với Vũ Hạo:
- Chuyện còn lại, là dựa vào ngươi.
- Ta sẽ không để cho ngươi thất vọng! Ta sẽ sống thật tốt! Ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446888/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.