- Để mạng lại!
Tử Hỏa kiếm từ trên cao bổ xuống.
Lúc này, Sở Nam vẫn đứng yên tại chỗ, không hề động đậy.
Tử Mộng Nhân nhìn bóng lưng cao lớn, trong lòng ngọt như mật, bất luận nữ nhân nào nhìn thấy người mình yêu mến đại triển uy phong, đại sát tứ phương thì trong lòng đều mừng rỡ không ngớt.
Mà, Nhâm Trùng ở một bên đang toàn lực khôi phục lại vô cùng kinh hãi, ngay cả Hoa Minh đang trọng thương thì sắc mặt cũng hoảng hốt tái nhợt, lão giả trong chỗ tối đang nặn tượng đất cũng thầm nhủ:
- Tiểu tử này, đến cùng muốn chơi trò gì? Cực Dương Chân Hỏa cũng không phải trò đùa!
Đã có vết xe đổ trước, Nhâm Trùng và Hoa Minh tuyệt đối không tin Sở Nam sẽ ngồi yên chờ chết, thế nhưng không nghĩ ra được vào thời điểm mấu chốt thì hắn sẽ dùng tuyệt chiêu gì đảo ngược tình thế, cho dù là tuyệt chiêu thì e rằng cũng không kịp.
Tráng hán cũng rất kinh hãi, càng thêm cẩn thận hơn, đồng thời vung Tử Hỏa kiếm càng nhanh hơn.
Kiếm còn chưa đến thì Tử Hỏa đã tràn xuống người Sở Nam.
Thế nhưng Sở Nam vẫn như cũ, không hề cử động.
Chỉ có tiếng cười từ trong ngọn lửa khuếch tán ra.
Cho đến lúc Tử Hỏa kiếm chém lên người Sở Nam thì Sở Nam mới vung quyền nghênh đón, ba mươi đạo quyền ảnh đồng thời nện lên một vị trí trên Tử Hỏa kiếm.
Một quyền, hai quyền, ba quyền….
Mặc dù lực lượng của Sở Nam tiêu hao rất nhanh, thế nhưng Sở Nam vẫn không dừng lại, tung ra hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446865/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.