Vòng xoáy tiếp tục xoay chuyển cấp tốc, sản sinh lực hút.
So với xoay tròn theo hình đinh ốc, “Hấp lực” do vòng xoáy này sinh ra còn hơn gấp mấy lần.
Quan trọng nhất đó là tốc độ vòng xoáy vẫn chưa đạt đến mức tận cùng, chưa đạt đến cực hạn.
Thiết Thương Hùng lập tức rơi vào bi kịch, một quyền vừa rồi của Sở Nam đánh vào sau lưng chứ không phải trước ngực nó, nếu như là trước ngực, nó có thể dùng hai chân đánh rơi, nhưng lại là sau lưng, nó không thể xoay về phía sau được, Thiết Thương Hùng mặc dù sốt ruột nhưng cũng không có biện pháp gì.
Tử Mộng Nhân và ba người kia không biết ngày hôm nay đã khiếp sợ bao nhiêu lần, càng về sau thì khiếp sợ lại càng lớn hơn.
- Có thể dùng lực lượng đánh Thiết Thương Hùng thành bộ dạng như vậy, đây có còn là lực lượng của con người hay không?
Trong ánh mắt người thanh niên lúc này đã tràn ngập kính nể.
Sở Nam cũng không quan tâm đến suy nghĩ của người khác, bởi vì lúc này hắn còn phải suy tính đường kinh mạch thứ ba.
Thiết Thương Hùng cố gắng giãy dụa, liều mạng giãy dụa, thế nhưng vẫn bị hút chặt, thân thể giống như tòa núi dần dần thu nhỏ lại, càng lúc càng gần với trạng thái bình thường, vẻ thống khổ trên mặt Thiết Thương Hùng càng lúc càng đậm.
Mà Sở Nam lúc này cũng đầu đầy mồ hôi, trên mặt đỏ bừng, nhưng lại nở nụ cười, khẽ lẩm bẩm:
- Đường kinh mạch thứ ba đây rồi.
Mặc dù tìm ra đường kinh mạch thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446789/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.