- Hãy tin ta, ta có thể làm được!
Thanh âm chấn động tâm can này ẩn chứa sự tự tin vô cùng mãnh liệt.
Thanh niên định bắn ra Huyết tiễn lập tức sửng sốt, nhìn một nửa thân thể của người kia đã bị giẫm lún sâu trong đất, khẽ lẩm bẩm:
- Hắn lấy tự tin từ đâu? Hắn còn con bài tẩy nào? Còn tuyệt chiêu gì?
Tinh quang trong mắt Tử Mộng Nhân rực sáng, nàng biết tính tình của Sở Nam, nếu như đã nói thì khẳng định sẽ làm được, chỉ có điều hai đầu lông mày của Tử Mộng Nhân vẫn nhíu chặt đầy vẻ lo lắng, không thể giãn ra được.
- Tên ngốc có thể giết chết Hoài Lệ, nói không chừng Thiết Thương Hùng này cũng không phải là đối thủ của tên ngốc.
Trong lòng Tử Mộng Nhân tự an ủi, trong đầu không tự chủ hiện ra hình ảnh Sở Nam dùng lưng húc vào vách núi.
Nghe thấy tiếng quát lớn của Sở Nam, Thiết Thương Hùng cảm thấy mình bị khiêu khích, ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, muốn đem kẻ khiêu chiến này hung hăng giẫm lún vào trong đất.
Thiết Thương Hùng gào lớn, đang lúc cao trào thì đột nhiên ngưng bặt.
Ánh mắt nó lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ.
Bởi vì Thiết Thương Hùng cảm thấy nguyên lực đang biến mất, ngay cả lực lượng cũng nhanh chóng biến mất.
- Thổ nguyên lực thật hùng hậu, so với Kim nguyên lực của nam tử mũi ưng còn nhiều hơn rất nhiều, xem ra đường kinh mạch thứ ba hẳn không thành vấn đề rồi.
Sở Nam thầm nhủ, nhanh chóng tính toán giao điểm kinh mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446788/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.