Lăng Tiêu nhìn Tinh Quang giáp trước ngực đã bị lõm xuống, điên cuồng rống giận.
Chúng đệ tử đang quan chiến dưới đài, bất luận là người ủng hộ Sở Nam hay là người ủng hộ Lăng Tiêu đều rơi vào trạng thái sững sờ. Tử Mộng Nhân là người kịp phản ứng đầu tiên, hô lớn:
- Đồ ngốc, đồ ngốc.
Sau đó những người khác ủng hộ Sở Nam cũng trở nên cuồng nhiệt hẳn lên.
Con người, một khi hưng phấn liền rất dễ phạm phải sai lầm, một người bên cạnh Tử Mộng Nhân quá hưng phấn nên cũng hô lên “Đồ ngốc” theo Tử Mộng Nhân, ngay lập tức, Tử Mộng Nhân quay đầu lại nhìn hắn đầy phẫn nộ, người này dường như nhớ đến câu chuyện ôm một tảng đá chạy một nghìn vòng, lập tức khẩn trương nói:
- Đại tiểu thư, bởi vì quá hưng phấn nên…. Ta….
- Được rồi, nể mặt ngươi ủng hộ tên ngốc, lần này tạm tha cho ngươi, nhưng ngươi không được phép hô “Đồ ngốc”, ngươi phải gọi là Lâm Vân, rõ chưa?
Tử Mộng Nhân hiếm khi đại lượng một lần, người kia vội vàng gật đầu hét lớn:
- Lâm Vân, Lâm Vân….
Mà những người ủng hộ Lăng Tiêu thì vẻ mặt lại nhăn nhúm như quả cà héo, bọn hắn cũng muốn cuồng nhiệt, nhưng nào ngờ chỉ vẻn vẹn một hiệp thì Lăng Tiêu đã bị đánh đến thổ huyết, còn thiếu chút nữa rơi xuống khỏi lôi đài, chiến cục như vậy hỏi bọn hắn phải cuồng nhiệt hoan hô như thế nào?
Sở Nam trái lại cũng không để tâm đến những âm thanh cuồng nhiệt này, cũng không hề quan tâm đến bộ dáng điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446757/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.