Người bắn tên chính là môn khách của Hứa Mãn Dương, là một gã trung cấp Đại Võ Sư.
Mặc dù chỉ là một gã trung cấp Đại Võ Sư, thế nhưng tiễn nghệ của hắn lại vô cùng cao siêu, được mệnh danh là Bách Bộ Xuyên Dương.
Thời gian bắn tên thì Hứa Mãn Dương đã nói cho hắn biết, vì thế cho nên trong khoảnh khắc Tam Vị Chân Hỏa của Hứa Mãn Dương bị dập tắt thì tiễn khách lập tức bắn tên.
Nếu không, mũi tên kia tuyệt đối không thể xuyên qua Tam Vị Chân Hỏa với nhiệt độ cao như thế, hiệu quả sẽ giảm rất mạnh.
Trong sát na mũi tên thoát dây cung mà đi, Tam Vị Chân Hỏa trên người Sở Nam quả nhiên trở nên ảm đạm, Sở Nam dường như cũng cảm thấy nguy cơ đến từ sau lưng.
Thế nhưng trên mặt Sở Nam lại lộ ra một nụ cười tự tin, bởi vì trong cơ thể của hắn bỗng nhiên truyền đến một loại cảm giác quen thuộc khắc sâu tận xương tủy, hắn chỉ cảm thấy Hỏa nguyên lực trong cơ thể rục rích, có xu thể kích phát ra.
Còn mũi tên kia cũng không phải là mũi tên bình thường, mà là mũi tên được luyện khí sư chế ra, lúc mũi tên còn cách Sở Nam nửa mét thì đầu mũi tên đột nhiên bộc phát kim quang.
Người bắn tên nở một nụ cười, Hứa Mãn Dương nhìn thấy ánh lửa trở nên ảm đạm thì phảng phất nhìn thấy bộ dạng Sở Nam ngã xuống, hả hê nói:
- Pháp bảo cấp Pháp Khí của ngươi có thể bảo hộ toàn thân sao?
Mà đúng lúc này, nụ cười trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446722/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.