Sau ngày đó bên bờ sông, Thiên Vũ chưa từng gặp lại Long Hạo.
Chuyện về Tân Đông vẫn không ngừng truyền đến tai hắn, thế nhưng Long Hạo không xuất hiện trước mặt hắn nữa. Thiên Vũ sắp xếp bộ phận xuất khẩu xuất hàng bình thường, nhất là hợp tác với Kim Mậu, tất cả đều bình thường. Ngoài việc có một nhân viên trong bộ phận xuất nhập khẩu nghỉ sinh thì nhìn qua không có gì thay đổi.
Vèo một cái đã hơn một tháng. Hơn một tháng sóng yên biển lặng.
Long Hạo biến mất rất lâu. Nhưng Thiên Vũ không quan tâm.
Có lúc Thiên Vũ nhớ tới lời Tiêu Nam ngày đó.
Long Hạo đang làm gì?
Hắn có thể làm gì chứ? Ngoài việc lấy đen đối đen* thì gã ta còn có thể làm gì chứ?
*hắc ngật hắc: dùng cách phi pháp để giải quyết chuyện phi pháp
Thiên Vũ nhớ đến Long Hạo ngày trước. Khi đó cậu ta cũng rất có tham vọng. Cậu ta không muốn mãi chỉ là một vũ công nam, ngay lúc ấy hắn cũng nghĩ thế.
Giờ thì sao?
Ở dưới lòng đất của Hoàng Long, phòng VIP thối nát tối tăm trong sòng bạc, đám đàn ông bị thua bạc giống như một đám cặn bã quỳ dưới chân Long Hạo cầu xin sự khoan dung, mà Long Hạo mặt không đổi sắc nhìn xuống bọn chúng đang run sợ dưới chân gã.
Thế giới này chẳng có ai làm việc mà không có mục đích cả. Thiên Vũ nghĩ.
Long Hạo cũng thế. Hắn cũng thế.
Vì thế Thiên Vũ không chẳng quan tâm chuyện lâu rồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nam/2484161/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.