Khi Thiên Vũ đến tìm A Hạo, hắn vốn đang không vui vẻ gì. Mấy ngày nay A Hạo vẫn tránh mặt hắn, Thiên Vũ không có cảm giác an toàn. Hắn đến là muốn chất vấn A Hạo, trách cứ A Hạo, nhưng khi bước vào cửa hắn kiềm chế. Hắn nghĩ phải nói chuyện, giải thích tử tế với A Hạo, hắn cũng phục bản thân có thể tự nguyện kiên nhẫn nhiều như thế với một người.
Vì thế khi thấy bản thân hạ mình như thế mà đối phương không chỉ không cảm kích, lại còn làm bộ làm tịch nói cái gì mà “bạn bè”, Thiên Vũ liền bùng nổ. Sau đó hắn nghĩ lại lúc ấy thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc, trong ký ức hắn chưa từng cuống quýt nôn nóng kích động khi xử lý những chuyện thế này, biểu hiện như thể một thiếu niên chưa từng yêu đương.
Trước kia không phải Thiên Vũ chưa từng bị từ chối. Hắn từng vừa ý một người quen biết khi làm việc, thích kiểu anh ta sạch sẽ mát mẻ thích ánh mắt lộ ra hứng thú khi nhìn hắn. Thiên Vũ rất mẫn cảm với loại ánh mắt này, đồng thời cũng chẳng vòng vo. Hắn không phải cố sức, lần thứ hai hẹn đối phương đi uống rượu một mình đã đè người đó xuống giường. Biểu cảm trên giường của người kia làm hắn choáng váng, quấn chặt hắn hít hà hắn, còn không cho hắn rời khỏi thân thể mình, bày ra các loại tư thế quyến rũ để khiêu khích Thiên Vũ đang trong thân thể mình càng cứng hơn. Đến giờ Thiên Vũ vẫn ấn tượng sâu sắc với cuộc mây mưa nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nam/2484097/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.