Ở bên ngoài Trương Định nghe thấy lời của phu nhân, không chút động tĩnh, khẽ cười một tiếng nói:
- Phu nhân tiểu thư mời xuống xe rồi hãy nói.
- Ngươi thật sự phải tuyệt tình vậy sao?
Phu nhân mặt xám như tro, Trương Định không đáp ứng lại thỉnh cầu của bà, hiển nhiên có ý định nhổ cỏ tận gốc.
- Phu nhân.
Tiếng Trương Định âm lãnh,
-Nếu như người ngoan ngoãn phối hợp, tại hạ sẽ cho các người toàn thây. Còn nếu không thì... Ha ha, nói ra thật xấu hổ, tại hạ đối với phu nhân ngưỡng mộ đã lâu, chỉ tiếc ngày đó bất lực, nhưng trước khi phu nhân chết, ta muốn có thể thỏa mãn nguyện vọng đó của mình!
Trong xe, thân thể mềm mại của phu nhân run lên, hai bàn tay nắm chặt, ngón tay trắng bệch.
Bà có thể tưởng tượng nếu Trương Định thực muốn làm xằng làm bậy với mình, mình sẽ có số phận như thế nào.
- Đồ lòng lang dạ sói!
Thúy Nhi nhịn không nổi tức giận mắng.
Trương Định cười lạnh nói:
- Thúy Nhi, hy vọng đến lúc các người bị người lột hết quần áo vẫn còn có thể chửi được.
Một trong số những võ giả còn sống cười càn rỡ, nói:
- Thúy Nhi, đợi lát nữa ca ca thương ngươi.
Thúy Nhi sắc mặt tái đi, đứng rụt về phía sau Dương Khai.
Trong xe, ba nữ nhân đều run rẩy không thôi, khiến chiếc xe cũng phải lắc lư.
- Phu nhân, cho người thời gian mười hơi thở, tự mình xuống xe, ta cho người được nhẹ nhàng, cũng sẽ đem ngươi an táng cẩn thận.
Trương Định nói thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/822908/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.