- Ta biết rồi!
Dương Khai nghiêm túc gật đầu.
- Nếu chàng không kiềm chế nổi thì… có thể đi tìm nữ tử khác!
Cặp lông mi Tô Nhan rưng rưng, thần sắc nghiêm túc.
- Không đến mức đó chứ, ta lại chẳng phải tên háo sắc.
Dương Khai gượng cười.
Tô Nhan khẽ lắc đầu:
- Chàng không biết đó thôi, khi mà dục vọng nổi lên, cảm giác không có chàng bên cạnh thật là đau khổ. Hai ngày trước ta đến tìm chàng nhưng sư muội Hạ Ngưng Thường lại luôn ở cạnh đó. Vì thế bất đắc dĩ ta mới ra tay với muội. Haizz. Hy vọng khi tỉnh lại muội ấy sẽ không trách ta.
- Cảm giác đó rất mãnh liệt sao?
Dương Khai nhướn mày. Tính tình Tô Nhan như thế nào hắn đều hiểu rõ. Có thể khiến cho viên ngọc thanh khiết như băng tới tìm mình thì biết là nàng đã chịu đựng vượt quá giới hạn thế nào rồi.
- Vô cùng mãnh liệt, mãnh liệt đến mức thân xác và tâm hồn đều phải run rẩy!
Tô Nhan nghiêm mặt nói:
- Vì thế nên ta không phản đối chàng đi tìm người con gái khác.
Dương Khai nghe nàng nói cũng thấy chột dạ, cũng không dám chắc chắn nên không nói thêm gì.
Tô Nhan rụt người vào lòng Dương Khai rồi lại nhìn Hạ Ngưng Thường đang nằm bên nói:
- Chẳng hạn, Hạ sư muội này là ứng cử viên số một. Ta thấy muội ấy cũng để ý đến chàng. Mặc dù luôn che mặt nhưng chắc chắn muội ấy cũngvô cùng xinh đẹp, thực lực lại không tồi, tấm lòng lương thiện, tính tình dịu dàng, chàng cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/822902/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.