Dương Khai tự hiểu rõ điều này nên không thèm để ý, một mình dương dương tự đắc, tự rót tự uống. Lộ Cảnh cảm niệm Dương Khai vì đã che chở mình trong Tội tinh, mang theo cao tầng của Tụ Nguyên minh đến đây mời một ly, bất quá cũng rất nhanh chóng bị trưởng bối của hắn lôi đi. Đại yến tản đi, quý khách của Âm Dương Thiên bên này cũng dần dần rời đi. Lộ Cảnh trước khi đi tới gặp Dương Khai một lần, bảo rằng tài nguyên hành Dương lục phẩm mà mình nhận lời trước đó sẽ được hắn cho người mang đến Hư Không Địa. Ba ngày sau, Dương Khai đi theo sau lưng Thanh Khuê, tiến về linh phong của Từ Linh Công. Trong đại điện trên linh phong kia, Từ Linh Công ngồi ngay ngắn ở phía trên, ánh mắt lấp lánh nhìn qua Dương Khai ở phía dưới, hơi hơi có ý dò xét. Dương Khai sau khi hành lễ liền an tĩnh đứng ở nơi đó, bày ra bộ dạng thản nhiên. Hắn cũng không biết Từ Linh Công tới tìm mình làm gì, bất quá Khúc Hoa Thường dù sao cũng là đệ tử của hắn, bây giờ mình trở thành cô gia của Âm Dương Thiên, hai bên cũng coi như có một tầng quan hệ thân mật hơn thường nhân một chút. Một hồi lâu sau, Từ Linh Công mới đưa tay lên, nói: "Ngồi." "Tạ tiền bối." Dương Khai nói một tiếng, quay người đi về phía một cái ghế, vẩy vẩy y phục ngồi xuống. "Ngươi có thể đoạt giải quán quân trong lần đại hội luận đạo này, nói thật, ngươi làm cho bổn quân rất bất ngờ." Từ Linh Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3738948/chuong-4415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.