Chương trước
Chương sau
Đang chủ trì đại trận, Hắc Nha Thần Quân nghe vậy hừ lạnh: "Tiểu tử quen dùng mánh lới!" Hắn rõ ràng nhìn ra Dương Khai không xuất toàn lực, không gì khác, chính là tiểu tử này trước đó thi triển thần thông pháp tướng, bây giờ lại không thi triển ra, thần thông pháp tướng kia uy lực cực lớn, nếu như sắp xuất hiện, chắc chắn có trợ giúp cực lớn đối với thế cục trước mắt. Nhưng Dương Khai đã cầu viện, hắn cũng không thể ngồi yên không để ý, nếu không sau khi bọn người Dương Khai bên kia tan tác, đại trận bên này của hắn cũng nhất định chịu ảnh hưởng, lúc này chính là thời khắc mấu chốt để phá cấm, hắn cũng không muốn thất bại trong gang tấc. Nên mặc dù bất mãn Dương Khai giấu dốt, Hắc Nha Thần Quân vẫn chỉ có thể vung đại kỳ lên, một đám sương máu lớn trong chớp mắt hội tụ thành huyết vân, phiêu đãng tới Tinh Thần Quy, bao khỏa nó ở trong đó. Ngay sau đó, huyết vân kia sụp đổ ra, hóa thành hai Huyết Thú hình thể không kém Tinh Thần Quy chút nào, còn có vô số Huyết Xà nhúc nhích. Hai Huyết Thú hung hãn không sợ chết tả hữu giáp công Tinh Thần Quy, vô số Huyết Xà nhúc nhích, thuận mai rùa Tinh Thần Quy bò đầy thân thể của nó. Tinh Thần Quy đong đưa đuôi, lập tức có một Huyết Thú sụp đổ nhưng Huyết Thú này lập tức một lần nữa ngưng tụ, tựa như bất tử bất diệt. Được thở dốc, đám người một lần nữa điều chỉnh trận hình, thần thông bí thuật lại lần nữa phóng ra. Dương Khai thở dốc một hơi, hắn xác thực không xuất toàn lực, bởi tình huống dưới mắt này hắn cũng không dám xuất toàn lực, Kim Ô Chú Nhật uy lực tuy mạnh, nhưng tiêu hao quá lớn, một khi giao đấu Tinh Thần Quy tiêu hao quá nhiều, tiếp sau khả năng không có sức tự vệ, hắn sao có thể làm chuyện ngu xuẩn bực này? Cũng may Hắc Nha Thần Quân chỉ tập trung Huyết Yêu Thần Cung, cho nên dù biết Dương Khai nghĩ gì, cũng không thể phân tâm. Có hai Huyết Thú bất tử bất diệt xông pha chiến đấu, lại có vô số Huyết Xà dây dưa Tinh Thần Quy, tính an toàn của đám người tăng nhiều. Tinh Thần Quy đúng là rất mạnh, thế nhưng không biết là ngủ say quá nhiều năm hay là bản thân như vậy, linh trí không quá cao, bị Huyết Thú dây dưa nổi nóng, tranh đấu không ngớt, không rảnh quan tâm chuyện khác. Cái này để bọn người Dương Khai đại hỉ, nhưng còn không có mừng rỡ được bao lâu, Huyết Thú đã bị triệt để diệt sát, lại không còn có thể ngưng tụ, ngay cả Huyết Xà bò đầy trên thân Tinh Thần Quy cũng bị lưc lượng Thổ hành của nó phá hủy sạch. Dương Khai thầm chửi mẹ, chỉ có thể lần nữa đứng ra, Thương Long Thương tung bay, dẫn dắt lực chú ý của Tinh Thần Quy. Dù sao cũng là chuyện hắn đáp ứng Hắc Nha Thần Quân, cũng việc quan hệ Huyết Yêu Thần Cung pha ̉i chăng có thể mở ra, hắn cũng không thể không đếm xỉa. Áp lực như núi, giao đấu thất phẩm Yêu thú, bất kỳ sơ sẩy nào đều có thể mất mạng, Dương Khai chỉ có thể treo lên mười hai phần tinh thần. Đám người còn lại từ bên cạnh hiệp trợ, trong thời gian ngă ́n cũng cuốn lấy Tinh Thần Quy. Tranh thủ lúc rảnh rỗi, Dương Khai liếc mắt nhìn Huyết Yêu Thần Cung, phát hiện một chút thời gian như thế, Huyết Yêu Thần Cung càng ngưng thật rất nhiều, xem ra bọn người Hắc Nha Thần Quân bên kia tiến triển cũng không tệ lắm, mà dựa theo ước định trước đó, chỉ cần Huyết Yêu Thần Cung triệt để mở ra, vậy nhiệm vụ bên hắn cũng hoàn thành, không cần tiếp tục va chạm với khối xương cứng này. Ngụy Bất Khuyết âm thầm kinh hãi, mặc dù từ sư đệ Từ Chân của mình nghe nói Dương Khai cao minh, càng nghe nói người này tại Tu La tràng Thiên Điểu Tinh Thị một chiêu đánh bại Ngọc La Sát, nhưng nghe nói là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác, cho tới giờ khắc này hắn mới biết được chênh lệch giữa mình với người ta. Mặc dù khi dây dưa Tinh Thần Quy, tất cả mọi người ra lực khí, nhưng áp lực nhiều hơn vẫn là tại trên thân Dương Khai đang không ngừng xông pha chiến đấu, Ngụy Bất Khuyết tự phó nếu đổi lại là mình ở vào vị trí kia, chỉ sợ không đến nửa nén hương đã kiệt sức, thậm chí có thể chết. Nhưng Dương Khai lại vẫn có thể kiên trì, mặc dù tràng diện nhìn tràn ngập nguy hiểm, khi thì mạo hiểm không gì sánh được, nhưng dường như hết thảy đều trong tầm khống chế. Hắc Nha Thần Quân quả nhiên tuệ nhãn kinh người, cũng chẳng trách trước khi đi, sư đệ dặn đi dặn lại, nếu gặp Dương Khai nhất định phải lôi kéo, nhân tài như vậy, mặc dù ngày sau chỉ thành tựu lục phẩm Khai Thiên, vậy cũng không phải lục phẩm Khai Thiên bình thường. Một đạo quang mang bỗng nhiên kích xạ đến, Ngụy Bất Khuyết lắc lắc đầu, khu trừ tạp niệm trong đầu, ngưng thần một đao bổ ra. Theo thời gian trôi qua, người bị thương càng ngày càng nhiều, chính là bọn người Ngụy Bất Khuyết cũng vê ́t thương chồng chất, Dương Khai càng không cần phải nói, nếu không bằng sức khôi phục cùng năng lực chịu đựng cường đại, sớm không biết chết bao nhiêu lần. Thất phẩm Yêu thú thực sự khủng bố, hợp lực nhiều người như vậy lại cũng chỉ có thể khó khăn lắm cuốn lấy, muốn giết nó, vậy là chuyện không thể nào. Dương Khai đoán chừng chỉ có trung phẩm Khai Thiên xuất thủ mới có hi vọng giết Tinh Thần Quy, hơn nữa còn nhất định phải là ngũ phẩm lục phẩm Khai Thiên, tứ phẩm Khai Thiên không có bản sự này. Tinh Thần Quy bị quấn, Hắc Nha Thần Quân bên kia không có chút quấy nhiễu nào, tiến triển thần tốc, ngắn ngủi nửa canh giờ, Huyết Yêu Thần Cung gần như sắp có thể ngưng tụ thành thực thể. Nhưng mà Tinh Thần Quy ngủ say ở đây, đoán chừng vốn là thủ hộ Huyết Yêu Thần Cung, bên Hắc Nha Thần Quân tiến triển càng nhanh, Tinh Thần Quy lại càng nổi giận, phát huy ra lực lượng càng mạnh. Bọn người Dương Khai cảm nhận rõ ràng. Một đoạn thời khắc, một tiếng răng rắc nhẹ vang lên, một cỗ khí tức làm cho người ta kinh dị bỗng tràn ngập ra, ngay sau đó bên hông Lâm Phong, một đạo kiếm khí bỗng nhiên chém ra, chém thẳng đến Tinh Thần Quy. Kiếm khí tung hoành, hư không phá toái. Mai rùa dày đặc của Tinh Thần Quy lập tức bị chém ra một vết rách dài đến mấy trượng, thông qua vết rách kia, gần như có thể nhìn thấy nội tạng cùng huyết nhục bên trong nhúc nhích. Dương Khai ngây ngốc, những người khác cũng ngây ngốc Lâm Phong thì thân thể cứng đờ, cúi đầu nhìn lại hông mình. Sau một khắc, mắt co rụt lại. Thân phận minh bài của mình đúng là phá toái, nói một cách khác, vừa rồi trong nháy mắt đó hắn có lo lắng tính mạng, thần thông trong thân phận minh bài này mới có thể kích phát ra. Nhất thời mồ hôi lạnh rơi! Lâm Phong thậm chí không hiểu được vừa rồi đến cùng xảy ra chuyện gì, chỉ biết là một đạo lưu quang màu vàng đâ ́t từ Tinh Thần Quy phóng tới, nhanh đến mức hắn không thể phản ứng. . . "Làm tốt!" Hắc Nha Thần Quân cười lớn một tiếng, lại một đoàn huyết vân nhúc nhích lao đến, thuận vết thương chui vào thể nội Tinh Thần Quy, tùy ý tung hoành. Trước đó súc sinh này da dày thịt béo, một đám người đánh nó nửa ngày, tổn thương tạo thành có thể bỏ qua không tính, nhưng đạo kiếm khí kia lại lập tức tạo thành tổn thương to lớn đối với Tinh Thần Quy, Hắc Nha Thần Quân thấy cơ hội tốt vậy, há lại sẽ bỏ lỡ, lần này không đợi Dương Khai cầu viện liền chủ động xuất thủ. Huyết vân biến mất, Tinh Thần Quy thống khổ gầm nhẹ, bọn người Dương Khai áp lực giảm nhiều. "Không sao chứ Lâm huynh?" Ngụy Bất Khuyết tranh thủ hỏi một câu. Lâm Phong chậm rãi lắc đầu, trên mặt còn lưu một vẻ nghĩ mà sợ, chưa bao giờ có một lần nào, hắn phát giác được tử vong các mìnhh gần như vậy, chính là lúc trước ở trong Thái Khư cảnh bị Côn Sa bắt sống cũng chưa từng có loại cảm giác kinh dị này. Bây giờ xem ra, muốn dựa vào thần thông trong thân phận minh bài của những đệ tử động thiên phúc địa này để chém giết Tinh Thần Quy là không thực tế, vừa rồi đạo kiếm khí kia không thể bảo là không cường đại, lại cũng chỉ chém ra một vết thương. Như vậy, coi như tất cả mọi người kích phát thần thông cũng không lấy được mạng Tinh Thần Quy. Cũng may mà đạo hộ thân thần thông của hắn phá vỡ mai rùa cứng rắn kia, để thủ đoạn Hắc Nha Thần Quân có hiệu quả, cũng làm cho bọn người Dương Khai có thể thở dốc. Huyết Yêu Thần Cung càng ngày càng ngưng thật. Lại qua thời gian một nén nhang, nương theo một tiếng vù vù, thiên địa run rẩy, đại môn Huyết Yêu Thần Cung chầm chậm mở ra. Ánh mắt Hắc Nha Thần Quân lửa nóng, đám võ giả phân ra các nơi phân trận nhãn kia cũng đều thần sắc kích động. "Đại công cáo thành!" Hắc Nha Thần Quân cười lớn một tiếng: "Bổn quân đi trước một bước." Nói rồi, cũng không để ý tới người khác, phóng tới Huyết Yêu Thần Cung. Những người khác thấy thế đâu còn chần chờ, nhao nhao thi triển thân pháp lao tới Huyết Yêu Thần Cung, tranh nhau chen lấn! Dương Khai lại muốn mắng người! Chỉ vì Hắc Nha Thần Quân đi như vậy, Tinh Thần Quy thiếu hắn kiềm chế, lập tức tựa như xuất lồng mãnh hổ, khí tức tăng vọt, bọn người Dương Khai áp lực đột ngột tăng. Mấy thân ảnh vây tu ̣ gần Tinh Thần Quy bị nó xông lên, nhao nhao lui nhanh ra. Chiến trường như bàn cờ, một bước sai, từng bước sai, Hắc Nha Thần Quân đột nhiên rời đi, để bọn người Dương Khai tình cảnh khó khăn, tràn ngập nguy hiểm, Tinh Thần Quy đè thân xuống, hơn mười thân ảnh đẫm máu ngã xuống đất. Từng đạo hào quang màu vàng đất bắn ra, lại để cho những người còn lại luống cuống tay chân. Hắc Nha Thần Quân chắc chắn không để ý tới chết sống của Dương Khai đám người, đứng trên lập trường của hắn, ước gì Dương Khai bọn người bị Tinh Thần Quy đánh giết càng tốt, nên mới đi không chút do dự. Dương Khai mặc dù hết sức ngăn cản, nhưng cũng khó tranh phong mang. "Đi mau!" Đâm thương, Dương Khai chợt quát một tiếng. Nhưng mà hắn vừa dứt lời, Tinh Thần Quy giơ cái đuôi Lưu Tinh Chùy lên cao cao, trên đó hội tụ hào quang màu vàng đất chói mắt, ầm ầm rơi xuống chỗ nhiều người nhất, tốc độ nhanh như thiểm điện. Trên vị trí đó, Khúc Hoa Thường hoa dung thất sắc, mặc dù biết rõ không đi hẳn phải chết không nghi ngờ, thế nhưng khí thế khủng bố của Tinh Thần Quy khóa chặt lại nàng, khiến nàng do sinh ra một suy nghĩ tránh cũng không thể tránh. Quang minh bị che đậy, thiên địa lờ mờ. Dương Khai nổ đom đóm mắt, thôi động Không Gian Pháp Tắc, thoắt một cái, vọt đến trước mặt Khúc Hoa Thường. Kình phong đè xuống đầu, một kích này chưa tới, Dương Khai đã có cảm giác hít thở không thông, ngăn không được, một kích dạng này, bằng vào thực lực hôm nay, căn bản ngăn không được. Cho dù là thi triển thần thông Kim Ô Chú Nhật, chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít, nếu mình không ngăn nổi nói, Khúc Hoa Thường phía sau nhất định phải chết! Sinh tử trong chớp mắt, một đạo linh quang hiện lên trong đầu, trong đạo ấn, hào quang Mộc hành tỏa sáng. Khí tức xanh biếc chảy ra, phía sau Dương Khai, một cây đại thụ đột ngột xuất hiện, chống lên tán cây to lớn, theo gió chập chờn, dường như trời sập cũng có thể đứng vững. Oanh một tiếng. . . Đuôi Tinh Thần Quy giáng xuống, hào quang màu vàng đất rơi vào trên tán cây, hào quang xanh biếc cùng màu vàng đất va chạm tại một chỗ, phát ra tiếng vang kinh thiên động địa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.