"Trong Tinh Thị cũng chưa chắc có." Dương Khai chậm rãi lắc đầu, hắn đã từng ở trong Tinh Thị một khoảng thời gian, còn quen biết với chưởng quỹ của rất nhiều cửa hàng, nhưng hắn lại chưa từng nghe nói có nhà ai bán ra đan phương Khai Thiên Đan. Điều này chứng tỏ cho dù là ở trong Tinh Thị thì đan phương của Khai Thiên Đan cũng là đồ vật vô cùng trân quý, trong lúc nói chuyện, hắn bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng, nói: "Ta biết nên đi tìm ai rồi." Nguyệt Hà cười mỉm mà nói: "Lan tỷ tỷ sao?" Dương Khai gật đầu nói: "Bà chủ nhất định có đan phương trong tay." Dương Khai vốn định sau khi Cửu Trọng Thiên đại trận được bố trí hoàn tất thì sẽ liền đi tìm bà chủ một chuyến, bởi vì việc tu hành của hắn bây giờ cũng đang lâm vào một tình cảnh lúng túng, không có tài nguyên hành Kim cùng m Dương thích hợp, hắn quả thực không bột đố gột nên hồ a. Bà chủ quản lý Đệ Nhất Khách Điếm trong vô số năm, nắm trong tay rất nhiều tin tình báo trân quý, hắn có lẽ sẽ có thể tìm được một chút tin tức về những thứ mình đang cần tìm từ chỗ nàng. Cửu Trọng Thiên đại trận bây giờ đã được bố trí xong xuôi, Chúc Cửu m cu ̃ng thoáng khôi phục mô ̣t chút thực lực, Hư Không Địa đã có đủ năng lực để tự vệ, dù cho bây giờ Dương Khai rời đi thì cũng không có gì phải lo lắng. Không dám chậm trễ thời gian, ba ngày sau khi Vô Lượng đại sư rời đi, Dương Khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3720515/chuong-4140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.