Chương trước
Chương sau
Vô Lượng đại sư lại chuyển đề tài, nói: "Lại nói về ba tầng trận pháp sau đi, ba tầng trận pháp này là trận pháp công phạt, phần lớn lực lượng tinh thần do ba tầng trận pháp trước hấp thu sẽ được chứa đựng trong ba tầng trận pháp này. Ba tầng trận pháp này có ba loại biến hóa, tầng sau cường đại hơn tầng trước, nếu như rơi vào trong trận này thì ngay cả Khai Thiên thượng phẩm cũng không thể chịu nổi!" "Trận nhãn của hai tầng công phạt đại trận đầu đã được lão phu đã an trí bí bảo thích hợp, thanh Tru Thiên Kiếm mà Chân Quân giao cho ta trước đó đã được an trí tại tầng thứ hai, dùng uy lực đại trận thôi động uy năng của thanh Tru Thiên Kiếm này, Khai Thiên cảnh bình thường khó lòng ngăn cản được dù chỉ là một kiếm!" "Một tầng cuối cùng kia. . . Nghe theo sự phân phó của Chân Quân, vị trí trận nhãn đã được bảo lưu lại, mặc dù ta không biết Chân Quân có an bài gì, nhưng Chân Quân hãy nhớ lấy, một tầng đại trận cuối cùng này lấy người làm căn bản, khi thực lực còn không đủ thì tốt nhất là đừng nên tuỳ tiện vận dụng, nếu không sẽ có nguy cơ phản phệ." Dương Khai ngưng trọng gật đầu: "Ta nhớ kỹ rồi, đa tạ đại sư!" Vô Lượng đại sư thở ra một hơi thật dài, cúi đầu nhìn chăm chú Hư Không Địa, ánh mắt giống như có thể xuyên thấu những bố trí trùng điệp kia. Hắn thu hết Cửu Trọng Thiên đại trận vào trong tầm mắt, sâu trong đôi mắt của hắn chợt hiện lên một mảnh vui mừng. "Đại sư, đây là thù lao trước đó đã bàn xong, kính xin ngài hãy vui vẻ nhận lấy." Dương Khai lấy ra một mai không gian giới chỉ rồi đưa tới. Hắn đã mời vị Vô Lượng đại sư này về bố trí đại trận thì tất nhiên không thể để cho người ta xuất lực không công được. Thù lao cũng đã được bàn bạc xong từ trước, bây giờ Cửu Trọng Thiên đại trận đã hoàn thiện, tất nhiên là nên giao tiền lương cho đối phươgn. Vô Lượng đại sư thở dài, yên lặng tiếp nhận, buồn bã nói: "Trận này e rằng đã là đỉnh phong mà lão phu có thể đạt được trong cả đời này, ngày sau sẽ không còn cơ hội để siêu việt nó, kính xin Chân Quân hay thiện đãi trận này." Đối với một vị Trận Đạo đại sư như hắn, Cửu Trọng Thiên được vất vả bố trí ra trong một thời gian dài như vậy chẳng những là kết tinh và thành quả trong cả đời tu hành của hắn, mà còn giống như hài tử mà hắn dựng dục ra, tất nhiên là có hơi không buông bỏ được. Dương Khai trong lòng khẽ động, mỉm cười nói: "Đại sư nếu như không yên lòng thì cũng có thể lưu lại Hư Không Địa của ta, ta tin rằng nếu trận này do ngươi tự mình chăm sóc thì nhất định sẽ có thể hoạt động được trong một khoảng thời gian vô cùng dài." Vô Lượng đại sư lắc đầu nói: "Chân Quân chớ có lôi kéo lão phu, lão phu nhàn vân dã hạc đã quen, không chịu được câu thúc. Nếu như lão phu thật sự có lòng gia nhập một thế lực nào đó thì đã sớm gia nhập chứ không cần phải chờ đến bây giờ." Tuy biết rằng rất không có khả năng, nhưng khi Vô Lượng đại sư thật sự cự tuyệt thì Dương Khai vẫn có hơi thất vọng. Một vị Trận Đạo đại sư tài hoa như thế này nếu như có thể ở lại Hư Không Địa thì sẽ là một sự trợ giúp cực lớn đối với sự phát triển của Hư Không Địa trong tương lai, có điều dưa hái xanh không ngọt, nếu như người ta không nguyện ý thì Dương Khai cũng không thể cưỡng cầu. "Chỉ là kính xin Chân Quân hãy yên tâm, Cửu Trọng Thiên đại trận này nếu như đã được bố trí tại Hư Không Địa, vậy thì đủ loại huyền diệu trong đó, lão phu tất nhiên sẽ thủ khẩu như bình, sẽ không nói cho người ngoài biết. Nếu như có nửa câu tiết lộ, vậy thì đạo ấn của lão phu sẽ liền sụp đổ, càn khôn phá toái, bỏ mình tại chỗ!" Hắn rõ ràng đang lấy đạo ấn của bản thân ra để phát đại thệ. Dương Khai nghiêm nghị nói: "Đại sư nghiêm trọng, bà chủ đã mời ngươi đến đây bày trận, vậy thì ta tất nhiên là tin tưởng được ngươi." Vô Lượng đại sư cười cười, nói: "Tên Nam Môn Đại Quân kia dưới trướng ngươi có tạo nghệ và ngộ tính cực cao trên Trận Đạo, bây giờ mặc dù còn có chút thiếu sót, nhưng lại có vô hạn khả năng trưởng thành trong tương lai. Cửu Trọng Thiên đại trận ngày sau giao cho hắn, lão phu cũng có thể yên tâm được rồi." Nói đến đây, Vô Lượng đại sư ôm quyền nói: "Chân Quân, lão phu xin cáo từ, ngày sau hữu duyên gặp lại!" Dương Khai giật mình nói: "Đại sư này muốn đi rồi sao?" Vô Lượng đại sư cười nói: "Nhờ phúc của Chân Quân để cho lão phu bày ra tài hoa tại Hư Không Địa, việc bày trận những ngày này dẫn dắt ra thật nhiều thứ, giúp cho lão phu sinh ra rất nhiều cảm ngộ. Bình cảnh khốn nhiễu lão phu trong nhiều năm qua có hơi buông lỏng, có lẽ khoảng cách tấn thăng cũng không xa, lão phu cần trở về bế quan." "Ồ?" Dương Khai kinh ngạc, mỉm cười ôm quyền nói: "Vậy thì phải chúc mừng đại sư rồi." Vô Lượng đại sư này rốt cuộc là Khai Thiên mấy phẩm, Dương Khai đến nay vẫn còn không biết rõ, dù sao số lần tiếp xúc giữa bọn họ cũng rất ít. Có điều xét theo khí tức của hắn thì ít nhất cũng là một vị Khai Thiên tứ phẩm, lại tiến thêm một bậc thì chính là ngũ phẩm. Đối với một vị Trận Đạo đại sư mà nói, tu vi như vậy đúng là không tồi. Người ta muốn trở về bế quan tấn thăng, Dương Khai đương nhiên sẽ không cố giữ lại thêm. Hắn khách khí tiễn đối phương rời khỏi Hư Không Địa, mãi đến khi bí bảo của Vô Lượng đại sư biến mất trong tầm mắt, hắn mới xoay người trở về Hư Không Địa. Nguyệt Hà từ tiền phương tiến lên đón, sau khi gặp mặt Dương Khai, nàng nghi ngờ nhìn qua sau lưng hắn một chút: "Vô Lượng đại sư đi rồi?" Dương Khai gật đầu nói: "Đại sư cảm ngộ được thời cơ tấn thăng, đã vội vã trở về bế quan." Nguyệt Hà giật mình, sau đó lại có hơi sầu mi khổ kiểm mà nói: "Thiếu gia, tài nguyên trên tay chúng ta không còn nhiều lắm." Dương Khai ngạc nhiên nói: "Trước đó không phải vẫn còn thừa một ít hay sao?" Bố trí Cửu Trọng Thiên đại trận mặc dù hao tổn của cải to lớn, cuối cùng còn phải trả cho Vô Lượng đại sư một món thù lao lớn, nhưng hắn nhớ rõ ràng là vẫn còn một ít. Nguyệt Hà nói: "Chư vị lão đại nhân đều đã bắt đầu bế quan tu hành, thứ bọn hắn cần đều là tài nguyên lục phẩm, ngoài ra còn có một số Đế Tôn cảnh đỉnh phong cầm đi không ít ngũ phẩm tài nguyên. Trước mắt mặc dù vẫn còn miễn cưỡng có thể chống đỡ được một đoạn thời gian, nhưng đến khi càng nhiều người ngưng tụ ra đạo ấn thì nhu cầu đối với tài nguyên sẽ càng ngày càng nhiều." Nguyệt Hà chưởng quản toàn bộ quyền lực và tài chính của Hư Không Địa, Dương Khai trước đó cũng nói với nàng rằng hãy cung ứng mọi thứ cho các võ giả đến từ Tinh Giới tới để bọn họ có thể tu hành. Những Đế Tôn tầng ba trở xuống thì cũng còn dễ nói, tu hành không có việc gì cần nàng phải quan tâm. Nhưng chư vị Đại Đế thì đều là những nhân vật đã ngưng tụ đạo ấn, đắm chìm hơn mấy vạn năm tại cấp độ Đại Đế này, căn cơ của bọn hắn vô cùng vững chắc hùng hồn, sau một hồi quen thuộc hoàn cảnh và an trí thì bọn hắn liền bắt đầu nhao nhao bế quan tu luyện. Thiết Huyết, Hồng Trần, Thú Võ, U Hồn, Thiên Xu, Diệu Đan, Hoa Ảnh, Băng Vũ, tám vị Đại Đế thoáng cái đã tiêu hao hết tám phần tài nguyên lục phẩm, mà chuyện này vẻn vẹn chỉ là bắt đầu, nhu cầu sau đó sẽ lại càng nhiều hơn. Nguyệt Hà có hơi không hiểu, nghĩ làm sao cũng đều không thông, sao những người này đều có nội tình và tư chất cường đại đến thế, hơn nữa còn đều lựa chọn tài nguyên lục phẩm. Nàng cũng đã gặp qua không ít Đại Đế đến từ các Càn Khôn thế giới khác, nhưng tư chất của những Đại Đế kia có mạnh có yếu, tổng thể mà nói, Đại Đế của một Càn Khôn thế giới ít nhất có thể tiếp nhận được lực lượng trùng kích của tài nguyên tứ phẩm, ngày sau ít nhất có thể thành tựu Khai Thiên tứ phẩm, nhưng cũng không có khoa trương như chư vị Đại Đế của Tinh Giới. Nếu truy cứu nguyên nhân thì không có nguyên do nào khác ngoài căn cơ hùng hậu, đạo ấn kiên ổn của bọn họ. Điều này giúp cho bọn họ có thể tiếp nhận được lực lượng trùng kích mạnh hơn, bởi vì bọn họ lắng đọng tại cấp độ Đại Đế này trong một khoảng thời gian quá dài. Đại Đế ở các Càn Khôn thế giới khác thông thường sẽ dừng chân tại cấp độ này trong một khoảng thời gian rất ngắn, sau đó sẽ liền bắt đầu cô đọng lực lượng  m Dương Ngũ Hành, nào có thời gian để tích lũy và lắng đọng, vì vậy đạo ấn tất nhiên cũng không bằng đám người Chiến Vô Ngân. Ngoại trừ tám vị Đại Đế này ra, đám người Thiên Diễn, Thanh Vũ Trúc, Lý Vô Y, Dương Viêm cũng bắt đầu ngưng tụ ra đạo ấn của bản thân trong mấy tháng này. Đưa mắt nhìn xuống một chút nữa, giống như đám người Ôn Tử Sam, Lệ Giao thì vẫn còn trong quá trình ngưng tụ đạo ấn. Ngoài ra còn có ba mươi người do Dương Khai mang ra từ trong Thái Khư cảnh, bao gồm Lãng Thanh Sơn và đám người Lại Tử Đầu cũng đang một mực tiêu hao những tài nguyên có phẩm giai khác nhau. Bây giờ trong cả Hư Không Địa, thứ còn lại nhiều nhất chính là Khai Thiên Đan, hiện tại bọn họ còn tới hơn 7 ~8 ức! Bởi vì số lượng Khai Thiên cảnh trong Hư Không Địa không nhiều, cho nên tiêu hao đối với Khai Thiên đan là nhỏ nhất, ngoại trừ tiêu tốn cho việc mua sắm tài liệu để bố trí đại trận ra thì cũng không tiêu hao bao nhiêu. 7~8 ức Khai Thiên Đan, nhìn như rất nhiều, nhưng lại co ́thê ̉đổi được bao nhiêu tài nguyên tu hành? Một phần lục phẩm tài nguyên, ít nhất cũng cần 15 triệu Khai Thiên Đan, hơn 100 triệu cũng chỉ có thể mua sắm sáu phần mà thôi, hơn nữa còn phải gặp được cơ hội thích hợp mới được, dù sao tài nguyên lục phẩm cũng không phải là rau cải trắng khắp nơi có thể thấy được. Xét theo tương lai lâu dài, tài chính sẽ là một vấn đề lớn đối với Hư Không Địa, chẳng trách Nguyệt Hà lại sầu mi khổ kiểm như vậy. "Hồ Lô Đằng bên đó thì sao? Không phải ta đã bảo các ngươi đi thu hoạch lực lượng của những tiểu hồ lô kia hay sao?" Dương Khai hỏi. Nguyệt Hà nói: "Đã bắt đầu thu hoạch, có điều mặc dù những tiểu hồ lô kia có thể sinh ra lực lượng ngũ phẩm, nhưng số lần lại có hạn, một tháng nhiều nhất chỉ có thể thu hoạch được một lần." Hồ Lô Đằng thứ này, có thể nói là một trong những thu hoạch lớn nhất mà Dương Khai lấy được trong Thái Khư cảnh. Trong ba gốc thánh dược, Hồ Lô Đằng có giá trị cao nhất, so với năng lực chữa thương khôi phục của Bồ Bách Hùng và hiệu quả gây ảo ảnh của Tiểu Ma Cô, Hồ Lô Đằng chẳng những có thể giúp cho Dương Khai thi triển ra một kích khủng bố tương đương với Khai Thiên ngũ phẩm tại thời khắc mấu chốt mà còn trở thành một trong những nội tình của Hư Không Địa hiện tại. Trên Hồ Lô Đằng kia sinh ra bảy cái tiểu hồ lô, đối ứng với lực lượng  m Dương Ngũ Hành, bình thường lực lượng được giấu trong hồ lô, uy năng không hiện, nhưng lại có thể bạo phát ra tại thời khắc mấu chốt. Nếu đã có thể bộc phát, vậy thì sẽ có thể thu hoạch được. Lần này sau khi trở về, Dương Khai lập tức đem Hồ Lô Đằng trồng trong Hư Không Địa, mỗi khi những tiểu hồ lô kia tích súc được năng lượng đủ nhiều thì hắn sẽ bảo Nguyệt Hà khai thác ra. Một lần thu hoạch có thể cung ứng lực lượng  m Dương Ngũ Hành cần thiết cho một tên võ giả tu hành, hơn nữa còn đều là lực lượng ngũ phẩm! Có thể tưởng tượng được, chờ một khoảng thời gian sau, Hư Không Địa bên này sẽ có vô số võ giả bởi vì sự tồn tại của Hồ Lô Đằng mà được hưởng lợi, các đệ tử nếu cần tài nguyên ngũ phẩm thì hoàn toàn có thể tự cấp tự túc! Trong tình huống Hư Không Địa vẫn còn chưa có cách nào luyện chế ra được Khai Thiên Đan thì Hồ Lô Đằng này đã nghiễm nhiên trở thành căn cơ của Hư Không Địa, có thể làm dịu đi nguy cơ tài chính ở một mức độ nào đó. Mà đại giới chính là Dương Khai phải từ bỏ một đòn sát thủ. Nhìn theo góc độ đầu tư lâu dài, việc này ắt hẳn là đáng giá. "Có điều thiếu gia, những tiểu hồ lô kia đã bắt đầu không quá vui lòng, một mực kêu la muốn dọn nhà gì gì đó." Nguyệt Hà nhấc lên Hồ Lô Đằng, hơi có vẻ bất đắc dĩ. "Không cần để ý đến bọn hắn, bảo Trần Thiên Phì nhìn kỹ bọn chúng cho ta, nếu như xảy ra chỗ sơ suất nào thì ta sẽ hỏi tội hắn." "Vâng!" Dương Khai vuốt vuốt cái trán, thở dài nói: "Có điều vẫn phải giải quyết vấn đề đan phương Khai Thiên Đan mới được." Hư Không Địa bây giờ có một lượng lớn tài liệu luyện đan, cũng không ít Luyện Đan sư, nhưng lại không có đan phương Khai Thiên Đan, tình huống có thể nói là tương đối xấu hổ. Ban đầu Thất Xảo Thiên Quân bên kia khẳng định là có đan phương, có điều sau khi tên này bị Triệu Bách Xuyên và tên Vu Tú Sơn kia liên thủ đánh chết thì không gian giới chỉ của hắn đã bị Vu Tú Sơn lấy đi, dù hắn có đan phương thì cũng đã rơi vào trong tay Vu Tú Sơn. Nguyệt Hà nói: "Có không ít đan phương Khai Thiên Đan trong Tam Thiên thế giới này, mỗi một nhà đều có chỗ hơi bất đồng, chỉ là sẽ rất ít lưu truyền ra ngoài, thiếu gia có thể đi Tinh Thị nhìn xem, nói không chừng sẽ có thể có thu hoạch."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.