"Mặc Vũ lão tổ, nói chuyện thì nói chuyện, không cần phải giả tức giận như vậy, ngươi tốt xấu gì cũng là ngũ phẩm Khai Thiên, ta cũng không tin ngươi ngay cả điểm tâm tính này đều không có." Dương Khai chế nhạo nhìn Mặc Vũ lão tổ, "Ngươi làm như vậy, lại lải nhải dông dài, đơn giản là muốn kéo dài thời gian điều chỉnh khí tức, có điều ngươi thương thế chưa lành, mặc dù cho ngươi thời gian lại có thể thế nào?" Tức giận trong mắt lập tức tan thành mây khói, Mặc Vũ lão tổ vẻ mặt ngưng trọng nhìn Dương Khai: "Ngươi đã thấy rõ ý đồ của lão phu, vì sao lại như vậy phối hợp?" "Bởi vì ta cũng muốn kéo dài thời gian a :V." Mặc Vũ lão tổ sợ hãi cả kinh, thần niệm lập tức đại phóng tứ phương, lại nghe Dương Khai nói: "Không cần khẩn trương, bốn phía không còn mai phục dou, giờ ngươi thấy chính là toàn bộ thực lực của chúng ta, đối phó ngươi hẳn là dư xài." Mặc Vũ lão tổ trong lòng kinh nghi bất định, không biết Dương Khai kéo dài thời gian là vì sao, nhưng dưới tuyệt cảnh cũng là vẻ mặt ngoan sắc: "Tiểu bối, lão phu tự nhận không phải đối thủ của các ngươi, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, các ngươi muốn lấy mạng lão phu cũng không dễ dàng như vậy, lão phu liều chết phản kích, hủy đi một nửa giới này có lẽ còn là có thể làm được, nơi này đã là địa bàn của ngươi, chắc hẳn ngươi cũng không muốn nhìn thấy loại chuyện này phát sinh a?" "Lão tổ nói có lý!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3720293/chuong-4124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.