Chung Phàn Khai Thiên Ngũ phẩm, nội tình hùng hồn, trước đó khi kiếm trận bị phá, hắn cũng bị thương nặng, chỉ có điều không có nghiêm trọng như Lạc Thanh Vân. Nếu như hắn sớm đào tẩu, vậy thì có lẽ còn có một đường sinh cơ, nhưng chẳng biết vì sao hắn lại một mực ở chỗ này, trơ mắt nhìn xem đệ tử của Lôi Quang cùng Kiếm Các trước sau bị tiêu diệt. Khi Dương Khai đi tới trước mặt hắn, Chung Phàn mới hừ lạnh một tiếng: "Tiểu bối chớ có càn rỡ, ngươi coi trời bằng vung, ra khỏi Thái Khư sẽ là tử kỳ của ngươi!" Dương Khai nhíu mày, mơ hồ cảm thấy trong lời nói của hắn có điểm ám chỉ, nhưng hắn lại chẳng muốn hỏi nhiều, hừ lạnh nói: "Bổn tọa thích kẻ xưng cứng như ngươi, khi bóp nát mới có ý tứ!" Nói xong, hắn liền một chưởng đánh ra về phía Chung Phàn. Không chút lưu tình, đuổi tận giết tuyệt! Chung Phàn thần sắc lạnh nhạt, khi bàn tay to lớn kia chỉ còn cách mình ba thước, hai mắt của hắn bỗng nhiên bạo phát tinh quang, chỗ mi tâm vỡ ra một đạo khe hở, trong khe hở kia có một đạo khí uẩn lưu chuyển, một đạo kiếm khí ngang trời liền từ đó chém ra. Trong giây phút sinh tử tồn vong này, hắn bất ngờ thúc dục lực lượng đạo ấn của mình, phóng đạo ấn ra ngoài để ngăn địch, cũng giống như lúc trước khi còn ở Tinh Giới, Dương Khai cũng đã đập nồi dìm thuyền như thế trong trận chiến với Đại Ma Thần. Đạo ấn đối với võ giả cũng giống như là nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708276/chuong-3985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.